“Chỉ là đau thương thôi. Anh biết em phải làm gì cho anh ấy không? Em phải cứu mạng Công chúa Irulan. Con người đó! Chàng nên nghe cô ta đau khổ. Than khóc, đem hơi ẩm cho người đã khuất; cô ta thề mình yêu anh ấy song không nhận ra điều đó. Cô ta sỉ vả Hội Nữ tu và bảo mình sẽ dành trọn cả đời để dạy dỗ con Paul.” “Nàng tin cô ta?” “Cô ta toát lên vẻ đáng tin!” “A a a,” Idaho thì thầm. Đường nét cuối cùng mở ra trước nhận thức anh như hoa văn trên vải. Sự bỏ đạo của Công chúa Irulan là bước cuối cùng. Nó không để cho Bene Gesserit còn có một đòn bẩy nào chống lại những người thừa kế gia tộc Atreides. Alia cất tiếng khóc, dựa vào anh, mặt áp vào ngực anh. “Ôi, Duncan, Duncan!