Lý tầm Hoan mỉm cười: - Tại hạ mới qua biên giới chưa đầy nửa tháng không dè Tra tổng tiêu đầu và " Thần hành vô ảnh " lại biết và đến đây. Lão gìa ốm tong cười hô hố: - Lý thám hoa quả là danh bất hư truyền, chỉ thoáng một lần hồi mười ba năm về trước mà Lý thám hoa vẫn còn nhớ được cái thằng già vô dụng Ngu Nhị này sao? Tiểu Phi liếc xuống chân lão già ốm, cái lão mà Lý tầm Hoan gọi là " Thần hành vô ảnh " và chính lão đã xưng tên là Ngu Nhị ấy, chợt thấy lão què hết một chân, lão di động thân hình bằng một bước đi khập khễnh. Có lẽ vì một chân bị què từ thủa nhỏ, nên hắn mới luyện khinh công hơn người để bù vào chỗ khuyết tật của mình. Tiểu Phi khẽ gật dầu, có lẽ hắn khâm phục về sự điêu luyện khinh công của lão " Thần hành vô ảnh ".