英语英语 日语日语 韩语韩语 法语法语 德语德语 西班牙语西班牙语 意大利语意大利语 阿拉伯语阿拉伯语 葡萄牙语葡萄牙语 俄语俄语 芬兰语芬兰语 泰语泰语 丹麦语丹麦语 对外汉语对外汉语

越南语学习网

  • 高级搜索
  • 收藏本站
  • 网站地图
  • RSS订阅
  • 设为首页
  • TAG标签
  • TAG列表
  • 关键字列表
当前位置: 首页 » 越南语阅读 » 名著越语阅读 » 正文

格林童话中越对译:灰姑娘

时间:2018-04-21来源:互联网 进入越南语论坛
核心提示:C lọ lemNgy xưa c một người đn ng giu c, vợ ng ta ốm nặng. Khi b cảm thấy mnh sắp gần đất xa trời, b gọ
(单词翻译:双击或拖选)
 

Cô lọ lem

Ngày xưa có một người đàn ông giàu có, vợ ông ta ốm nặng. Khi bà cảm thấy mình sắp gần đất xa trời, bà gọi người con gái duy nhất của mình lại bên giường và dặn dò:
- Con yêu dấu của mẹ, con phải chăm chỉ nết na nhé, mẹ sẽ luôn luôn ở bên con, phù hộ cho con.
Nói xong bà nhắm mắt qua đời. Ngày ngày cô bé đến bên mộ mẹ ngồi khóc. Cô chăm chỉ, nết na ai cũng yêu mến. Mùa đông tới, tuyết phủ đầy trên mộ người mẹ nom như một tấm khăn trắng. Và khi ánh nắng trời xuân cuốn đi chiếc khăn tuyết ấy, người bố lấy vợ hai.
Người dì ghẻ mang theo hai người con gái riêng của mình. Hai đứa này mặt mày tuy sáng sủa, kháu khỉnh nhưng bụng dạ lại xấu xa đen tối. Từ đó trở đi, cô bé mồ côi sống một cuộc đời khốn khổ.
Dì ghẻ cùng hai con riêng hùa nhau nói:
- Không thể để con ngan ngu ngốc kia ngồi lỳ trong nhà mãi thế được! Muốn ăn bánh phải kiếm lấy mà ăn. Ra ngay, con làm bếp!
Chúng lột sạch quần áo đẹp của cô, mặc vào cho cô bé một chiếc áo choàng cũ kỹ màu xám và đưa cho cô một đôi guốc mộc.
- Hãy nhìn cô công chúa đài các thay hình đổi dạng kìa!
Cả ba mẹ con reo lên nhạo báng và dẫn cô xuống bếp. Cô phải làm lụng vất vả từ sáng đến tối, tờ mờ sáng đã phải dậy, nào là đi lấy nước, nhóm bếp, thổi cơm, giặt giũ. Thế chưa đủ, hai đứa con dì ghẻ còn nghĩ mọi cách để hành hạ cô, hành hạ chán chúng chế giễu rồi đổ đậu Hà Lan lẫn với đậu biển xuống tro bắt cô ngồi nhặt riêng ra. Đến tối, sau một ngày làm lụng vất vả đã mệt lử, cô cũng không được nằm giường, mà phải nằm ngủ ngay trên đống tro cạnh bếp. Và vì lúc nào cô cũng ở bên tro bụi nên nom lem luốc, hai đứa con dì ghẻ gọi cô là "Lo Lem."
Có lần đi chợ phiên, người cha hỏi hai con dì ghẻ muốn mua quà gì. Đứa thứ nhất nói:
- Quần áo đẹp.
Đứa thứ hai nói:
- Ngọc và đá quý.
Cha lại hỏi:
- Còn con, Lọ Lem, con muốn cái gì nào?
- Thưa cha, trên đường về, cành cây nào va vào mũ cha thì cha bẻ cho con.
Người cha mua về cho hai con dì ghẻ quần áo đẹp, ngọc trai và đá quý. Trên đường về, khi ông cưỡi ngựa đi qua một bụi cây xanh, có cành cây dẻ va vào người ông và làm lật mũ rơi xuống đất. Ông bẻ cành ấy mang về. Về tới nhà, ông chia quà cho hai con dì ghẻ những thứ chúng xin và đưa cho Lọ Lem cành hạt dẻ. Lọ Lem cám ơn cha, đến bên mộ mẹ, trồng cành dẻ bên mộ và ngồi khóc thảm thiết, nước mắt chảy xuống tưới ướt cành cây mới trồng. Cành nảy rễ, đâm chồi và chẳng bao lâu sau đã thành một cây cao to. Ngày nào Lọ Lem cũng ra viếng mộ mẹ ba lần, ngồi khóc khấn mẹ, và lần nào cũng có một con chim trắng bay tới đậu trên cành cây. Hễ Lọ Lem ngỏ ý mong ước xin gì thì chim liền thả những thứ ấy xuống cho cô.
Một hôm nhà vua mở hội ba ngày liền, và cho mời tất cả các hoa khôi trong nước tới dự để hoàng tử kén vợ.
Hai đứa con dì ghẻ nghe nói là mình cũng được mời tới dự thì mừng mừng rỡ rỡ, gọi Lọ Lem đến bảo:
- Mau chải đầu, đánh giày cho chúng tao, buộc dây giày cho chặt để chúng tao đi dự hội ở cung vua.
Lọ Lem làm xong những việc đó rồi ngồi khóc, vì cô cũng muốn đi nhảy. Cô xin dì ghẻ cho đi. Dì ghẻ nói:
- Đồ Lọ Lem, người toàn bụi với bẩn mà cũng đòi đi dự hội! Giày, quần áo không có mà cũng đòi đi nhảy.
Lọ Lem khẩn khoản xin thì dì ghẻ nói:
- Tao mới đổ một đấu đậu biển lẫn với tro, nếu mày nhặt trong hai tiếng đồng hồ mà xong thì cho mày đi.
Cô bé đi qua cửa sau, ra vườn gọi:
- Hỡi chim câu hiền lành, hỡi chim gáy, hỡi tất cả các chim trên trời, hãy bay lại đây nhặt giúp em:
Đậu ngon thì bỏ vào niêu,
Đậu xấu thì bỏ vào diều chim ơi.
Lập tức có đôi chim bồ câu trắng bay qua cửa sổ bếp sà xuống, tiếp theo là chim gáy, rồi tất cả chim trên trời đều sà xuống quanh đống tro. Chim câu gù gù rồi bắt đầu mổ lia lịa píc, píc, píc, nhặt những hạt tốt bỏ vào nồi. Chưa đầy một tiếng đồng hồ chim đã nhặt xong. Làm xong chim lại cất cánh bay đi. Cô gái mang đậu cho dì ghẻ, bụng mừng thầm tin rằng thế nào mình cũng được phép đi dự dạ hội.
Nhưng dì ghẻ bảo:
- Không được đi đâu cả. Lọ Lem! Mày làm gì có quần áo nhảy mà đi nhảy, người ta sẽ nhạo báng mày cho coi.
Khi thấy cô gái khóc, dì ghẻ bảo:
- Nếu mày nhặt hai đấu đậu biển khỏi tro trong một tiếng đồng hồ thì cho phép mày đi cùng.
Khi đó dì ghẻ nghĩ:
- Chắc chắn chẳng bao giờ nó nhặt xong.
Sau khi dì ghẻ đổ đậu lẫn trong đống tro, cô gái đi qua cửa sau ra vườn và lại gọi:
- Hỡi chim câu hiền lành, hỡi chim gáy, hỡi tất cả các chim trên trời, hãy bay lại đây nhặt giúp em:
Đậu ngon thì bỏ vào niêu,
Đậu xấu thì bỏ vào diều chim đi.
Lập tức có chim bồ câu trắng bay qua cửa sổ bếp sà xuống, tiếp theo là chim gáy, rồi tất cả chim trên trời đều sà xuống quanh đống tro. Chim câu gù gù rồi bắt đầu mổ lia lịa píc, píc, píc; rồi những chim khác cũng thay nhau mổ píc, píc, píc nhặt những hạt tốt bỏ vào nồi. Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ chim đã nhặt xong và cất cánh bay đi. Rồi cô gái mang đậu cho dì ghẻ xem, bụng mừng thầm tin rằng lần này thế nào mình cũng được phép đi dự dạ hội. Nhưng dì ghẻ bảo:
- Tốn công vô ích con ạ! Mày không đi cùng được đâu, vì mày làm gì có quần áo nhảy mà đi nhảy. Chả nhẽ bắt chúng tao bẽ mặt vì mày hay sao?
Nói rồi mụ quay lưng, cùng hai đứa con kiêu ngạo vội vã ra đi.
Khi không còn một ai ở nhà, Lọ Lem ra mộ mẹ, đứng dưới gốc cây dẻ gọi:
Cây ơi, cây hãy rung đi,
Thả xuống áo bạc áo vàng cho em.
Chim thả xuống cho cô một bộ quần áo thêu vàng, thêu bạc và một đôi hài lụa thêu chỉ bạc. Cô vội mặc quần áo vào đi dự hội. Dì ghẻ và hai con gái không nhận được ra cô, cứ tưởng đó là nàng công chúa ở một nước xa lạ nào tới, vì cô mặc áo vàng trông đẹp quá. Mấy mẹ con không ngờ đó lại là Lọ Lem, đinh ninh là cô đang ở nhà và giờ này đang lúi húi nhặt đậu khỏi tro. Hoàng tử đi lại phía cô, cầm tay cô nhảy. Hoàng tử không muốn nhảy với ai nữa nên không chịu rời tay cô ra. Nếu có ai đến mời cô nhảy thì chàng nói:
- Đây là vũ nữ của tôi!
Đến tối cô muốn về nhà thì hoàng tử nói:
- Để tôi đi cùng, tôi muốn đưa cô về.
Chàng rất muốn biết cô thiếu nữ xinh đẹp này là con cái nhà ai. Gần đến nhà, cô gỡ tay hoàng tử ra và nhảy lên chuồng chim bồ câu. Hoàng tử chờ đợi mãi, khi người cha đến chàng kể với ông về việc cô gái lạ mặt đã nhảy vào chuồng bồ câu. Ông cụ nghĩ:
- Phải chăng đó là Lọ Lem?
Rồi cụ lấy rìu và câu liêm chẻ đôi chuồng bồ câu ra. Nhưng chẳng có ai ở trong đó cả. Khi họ về tới thì thấy Lọ Lem mặc quần áo nhem nhuốc đang nằm trên đống tro, bên ống khói lò sưởi có một ngọn đèn dầu cháy tù mù. Thì ra Lọ Lem đã nhảy nhanh như cắt từ chuồng bồ câu xuống, chạy lại phía cây dẻ cởi quần áo đẹp đẽ ra để trên mộ. Chim sà xuống tha những thứ đó đi. Rồi cô lại mặc chiếc áo choàng màu xám vào, nằm trên đống tro trong bếp như cũ.
Hôm sau, hội lại mở. Khi cha mẹ và hai em đi rồi. Lọ Lem lại đến gốc cây dẻ gọi:
Cây ơi, cây hãy rung đi,
Thả xuống áo bạc, áo vàng cho em.
Chim lại thả xuống cho em một bộ quần áo lộng lẫy hơn hôm trước. Cô mặc bộ quần áo ấy đi. Khi cô xuất hiện trong buổi dạ hội, cô đẹp rực rỡ làm mọi người ngẩn người ra ngắm. Hoàng tử đã đợi cô từ lâu liền cầm tay cô và chỉ nhảy với một mình cô thôi. Các người khác đến mời cô nhảy thì hoàng tử nói:
- Đây là vũ nữ của tôi!
Đến tối, cô xin về, hoàng tử đi theo xem nhà cô ở đâu. Đến nơi, cô vội lên hoàng tử chạy ra vườn sau nhà. Ở đó có một cây lê quả sai chi chít nom thật ngon lành. Cô trèo nhanh như sóc lẩn giữa các cành. Hoàng tử không biết cô trốn ở đâu, chàng đợi khi người cha đến thì nói:
- Cô gái lạ mặt đã chạy trốn. Ta đoán, có lẽ cô ấy nhảy lên cây lê rồi.
Người cha nghĩ:
- Phải chăng đó là Lọ Lem?
Ông cho mang rìu đến, đẵn cây xuống, nhưng chẳng thấy có ai trên cây. Khi cả nhà vào bếp thì thấy Lọ Lem nằm trên đống tro như mọi ngày. Thì ra cô đã nhảy từ phía bên kia cây xuống, đem trả quần áo đẹp cho chim trên cây dẻ và mặc chiếc áo choàng màu xám vào.
Đến ngày thứ ba, cha mẹ và các em vừa đi khỏi, Lọ Lem lại ra mộ mẹ và nói với cây:
Cây ơi, cây hãy rung đi,
Thả xuống áo bạc, áo vàng cho em.
Chim liền thả xuống một bộ quần áo đẹp chưa từng có và một đôi hài toàn bằng vàng. Với bộ quần áo ấy cô đến dạ hội, mọi người hết sức ngạc nhiên há hốc mồm ra nhìn. Hoàng tử chỉ nhảy với cô, có ai mời cô nhảy thì chàng nói:
- Đây là vũ nữ của tôi!
Khi trời tối, Lọ Lem muốn về. Hoàng tử định đưa về nhưng cô lẩn nhanh như chạch làm hoàng tử không theo kịp. Hoàng tử nghĩ ra một kế, chàng cho đổ nhựa thông lên thang, vì thế khi cô nhảy lên thang, chiếc giày bên trái bị dính lại. Hoàng tử cầm lên ngắm thì thấy chiếc hài nhỏ nhắn, xinh đẹp toàn bằng vàng.
Hôm sau hoàng tử mang hài đến tìm người cha và bảo:
- Ta chỉ lấy người đó làm vợ, người chân đi vừa chiếc hài này.
Hai cô con gái dì ghẻ mừng lắm, vì hai cô đều có đôi bàn chân đẹp. Cô cả mang giày vào buồng thử trước mặt mẹ. Nhưng cô không đút ngón chân cái vào được vì hài nhỏ quá.
Bà mẹ liền đưa cho cô một con dao và bảo:
- Cứ chặt phăng ngón cái đi. Khi con đã là hoàng hậu rồi thì cần gì phải đi bộ nữa.
Cô ta liền chặt đứt ngón chân cái, cố nhét chân vào hài rồi cắn răng chịu đau đến ra mắt hoàng tử. Hoàng tử nhận cô làm cô dâu và bế cô lên ngựa cùng về. Dọc đường, hai người phải đi qua mộ, có đôi chim câu đậu trên cây dẻ hót lên:
Rúc-di-cúc, rúc-di-cúc.
Máu thấm trên hài,
Do chân dài quá,
Chính cô dâu thật,
Vẫn ở trong nhà.
Hoàng tử liếc nhìn xuống chân cô thấy máu vẫn còn đang chảy ra, chàng liền quay ngựa lại, đưa cô dâu giả về nhà trả lại cho cha mẹ cô và nói:
- Đây không phải là cô dâu thật.
Rồi chàng đưa hài cho cô em thử. Cô em vào buồng thử hài thì may sao các ngón đều lọt cả, nhưng phải cái gót lại to quá. Bà mẹ đưa cô một con dao và bảo:
- Cứ chặt phăng đi một miếng gót chân. Khi con đã là hoàng hậu thì chẳng bao giờ phải đi chân đất nữa.
Cô ta chặt một miếng gót chân, cô đút chân vào hài, cắn răng chịu đau, ra gặp hoàng tử.
Hoàng tử nhận cô làm cô dâu và bế cô lên ngựa cùng về. Dọc đường, hai người phải đi qua mộ, có đôi chim câu đậu trên cây dẻ hót lên:
Rúc-di-cúc, rúc-di-cúc.
Máu thấm trên hài,
Do chân dài quá,
Chính cô dâu thật,
Vẫn ở trong nhà.
Hoàng tử nhìn xuống chân cô thấy máu vẫn còn đang chảy ra, chàng liền quay ngựa lại, đưa cô dâu giả về nhà trả lại cho cha mẹ cô và nói:
- Đây cũng không phải là cô dâu thật. Gia đình còn có con gái nào khác không?
Người cha đáp:
- Thưa hoàng tử không ạ. Người vợ cả của tôi khi qua đời có để lại một đứa con gái người xanh xao, nhem nhuốc. Thứ nó thì chả làm cô dâu được.
Hoàng tử bảo ông cứ gọi cô gái ấy ra. Dì ghẻ nói chen vào:
- Thưa hoàng tử, không thể thế được. Nó dơ bẩn lắm không thể cho nó ra mắt hoàng tử được.
Hoàng tử khăng khăng nhất định đòi gọi Lọ Lem lên kỳ được. Cô rửa mặt mũi tay chân, đến cúi chào hoàng tử. Hoàng tử đưa cho cô chiếc hài vàng. Cô ngồi lên ghế đẩu, rút bàn chân ra khỏi chiếc guốc nặng chình chịch, cho chân vào chiếc hài thì vừa như in. Khi cô đứng dậy, hoàng tử nhìn thấy mặt nhận ngay ra cô gái xinh đẹp đã nhảy với mình bèn reo lên:
- Cô dâu thật đây rồi!
Dì ghẻ và hai cô con gái mặt tái đi vì hoảng sợ và tức giận. Hoàng tử bế Lọ Lem lên ngựa đi. Khi hai người cưỡi ngựa qua cây dẻ, đôi chim câu hót:
Rúc-di-cúc, rúc-di-cúc
Hài không có máu,
Chân vừa như in,
Đúng cô dâu thật,
Hoàng tử dẫn về.
Hót xong, đôi chim câu bay tới đậu trên hai vai Lọ Lem, con đậu bên trái, con đậu bên phải.
Khi đám cưới của hoàng tử được tổ chức thì hai cô chị cũng đến phỉnh nịnh để mong hưởng phú quý. Lúc đoàn đón dâu đến thì cô chị cả đi bên phải, cô em đi bên trái. Chim câu mổ mỗi cô mất một mắt. Sau đó khi họ trở về thì cô chị đi bên trái, cô em đi bên phải, chim câu lại mổ mỗi cô mất một mắt nữa. Cả hai chị em suốt đời mù lòa, vì bị trừng phạt do tội ác và giả dối.

灰姑娘

从前,有一个富人的妻子得了重病,在临终前,她把自己的独生女儿叫到身边说"乖女儿,去了以后会在九泉之下守你、保佑你的。"说完她就闭上眼睛死了
她被葬在了花园里,小姑娘是一个虔而又善良的女孩,她每天都到她母前去哭泣。冬天来了,大雪她母盖上了白色的毛毯。吹来,太阳又卸去了上的装素裹。冬去春来,人境迁,他爸爸又娶了另外一个妻子。
新妻子着她以前生的两个女儿一起来安家了。外表很美,但是内心却非常丑陋邪到来之,也就是个可怜的小姑娘身受苦之始。们说"这样一个没用的桶在堂里干什么?想吃上面包,就得自己去得,到厨房里做厨房女佣去吧!"说完又脱去她漂亮的衣裳,给她换上灰色的旧外套,恶作剧似地嘲笑她,把她赶到厨房里去了。她被迫去干苦的活儿。每天天不亮就起来担水、生火、做、洗衣,而且要忍受她姐妹她的漠和折磨。到了晚上,她累得筋疲力尽的床也没有,不得不睡在炉灶旁的灰烬中,一来她身上都沾了灰烬,又,又看,由于个原因她就叫她灰姑娘。
有一次,父要到集市去,他妻子的两个女儿,要他们带什么回来。第一个"我要漂亮的衣裳。"第二个叫道:"我要珍珠和石。"他又自己的女儿"孩子,你想要什么?"灰姑娘"亲爱的爸爸,就把你回家路上碰着你帽子的第一根枝折我吧。"回来,他前两个女儿回了她想要的漂亮衣服和珍珠石。在路上,他穿一片密的矮,有一根榛枝条碰着了他,几乎把他的帽子都要下来了,所以他把枝折下来上了。回到家里,他把了他女儿,她拿着枝来到母前,将它栽到了坟边。她每天都要到坟边哭三次,每次心地哭泣,泪水就会不断地滴落在枝上,灌着它,使枝很快成了一棵漂亮的大。不久,有一只小上筑巢,她与小起来。后来她想要什么,小都会来。
国王自己的儿子选择未婚妻,准备举办一个期三天的盛大宴会,邀了不少年青漂亮的姑娘来参加。王子打算从些参加舞会的姑娘中一个作自己的新娘。灰姑娘的两个姐姐也被邀去参加。把她叫来道:"现在来为我们梳好头发,擦亮鞋子,系好腰带,我们要去参加国王举办的舞会。"她按她的要求收拾打扮完后,禁不住哭了起来,因她自己也想去参加舞会。她苦苦哀求她的她去,可道:"!灰姑娘,你也想去?你穿什么去呀!你礼服也没有,甚至舞也不会跳,你想去参加什么舞会啊?"灰姑娘不停地哀求着,脱她的纠缠母最后道:"我把盆碗豆倒灰堆里去,如果你在两小内把它出来了,你就可以去参加宴会。"说完,她将一盆碗豆倒进灰烬里,扬长而去。灰姑娘没法,只好跑出后来到花园里喊道:
"天空的子和斑

飞来吧!飞到这里来吧
雀朋友
飞来吧!快快里来吧!
大伙快来帮我忙,
快快出灰中的碗豆来吧!"
来的是从厨房窗子来的两只白,跟着来的是两只斑,接着天空中所有的小叽叽喳喳地拍着翅膀,到了灰堆上。小白低下开始在灰堆里起来,一,不停地其它的儿也开始,一,不停地把所有的好豆子都从灰里出来放到了一个子里面,只用一个小完了。她向它后,雀从窗子里走开了。怀兴奋的心情,端着子去找母,以自己可以去参加舞宴了。但她却道:"不行,不行!你个邋遢女孩,你没有礼服,不会跳舞,你不能去。"灰姑娘又苦苦地哀求她她去。继母这次说道:"如果你能在一个小之内把这样的两碗豆从灰堆里出来,你就可以去了。"为这次可以脱灰姑娘了,完将两碗豆倒了灰堆里,还搅和了一会,然后得意洋洋地走了。但小姑娘又跑到屋后的花园里和前次一地喊道:
"天空的子和斑

飞来吧!飞到这里来吧
雀朋友
飞来吧!快快里来吧!
大伙快来帮我忙,
快快出灰中的碗豆来吧!"
来的是从厨房窗子来的两只白,跟着来的是两只斑,接着天空中所有的小叽叽喳喳地拍着翅膀,到了灰堆上。小白低下开始在灰堆里起来,一,不停地其它的儿也开始,一,不停地把所有的好豆子都从灰里出来放到了子里面,次只用半个小完了。鸟雀们飞去之后,灰姑娘端着盘子去找继母,怀着极其兴奋的心情,以为自己可以去参加舞会了。母却道:"算了!你再白费劲了,你是不能去的。你没有礼服,不会跳舞,你只会们丢脸"完他夫妻与她自己的两个女儿出参加宴会去了。
现在,家里的人都走了,只留下灰姑娘孤伶伶地一个人悲伤地坐在榛树下哭泣
"啊!你帮帮我,

请你摇一摇
为我抖落金银礼服一整套。"
她的朋友小出来,了一套金制成的礼服和一双光亮的制舞鞋。收拾打扮、穿上礼服之后,灰姑娘在她两个姐妹之后来到了舞穿上豪的礼服之后,她看起来是如此高雅、漂亮、美丽动人极了。不出她,以她一定是一位陌生的公主,根本就没有想到她就是灰姑娘,她灰姑娘仍老老实实地待在家中的灰堆里呢。
王子看到她,很快向她走来,伸出手挽着她,她跳起舞来。他再也不和其他姑娘跳舞了,他的手始不肯放开她。每当有人来她跳舞,王子"这位女士在与我跳舞。"一起跳到很晚,她才想起要回家去了。王子想知道位美的姑娘到底住在哪里,所以道:"我送你回家去吧。"灰姑娘表面上同意了,但却趁他不注意,悄悄地溜走,拔腿向家里跑去。王子在后面追不舍,她只好跳进鸽子房并把关上。王子等在外面不肯离去,一直到她父回家,王子才上前告他,那位他在舞会上遇到的不知道姓名的姑娘藏这间鸽子房。当他们砸鸽子房门时,里面却已空无一人,他只好失望地回宫去了。父母屋子,灰姑娘已身穿邋遢的衣服躺在灰堆上了,就像她一直躺在那儿似地,昏暗的小油灯在烟囱柱上的洞里晃着。实际上,灰姑娘刚才很快穿过鸽子房来到榛树前脱下了漂亮的礼服,将它们放回树上,让小鸟把它们带走,自己则回到屋里坐到了灰堆上,穿上了她那灰色的外套
第二天,当舞会又要开始,她的爸爸、母和两个姐妹都去了。灰姑娘来到
"啊!你帮帮我,

请你摇一摇
为我抖落金银礼服一整套。"
那只小来了,它来了一套比她前一天穿的那套更加漂亮的礼服。当她来到舞会大厅时,她的美使所有的人惊不已。一直在等待她到来的王子立即上前挽着她的手,她跳起舞来。每当有人要她跳舞,他是和前一天一样说"这位女士在与我跳舞。"到了半夜她要回家去的候,王子也和前一天一跟着她,以为这样可以看到她了哪一幢房子。但她是甩掉了他,并立即跳了她父房子后面的花园里。花园里有一棵很漂亮的大梨结满了成熟的梨。灰姑娘不知道自己藏在什么地方,只好爬到了上。王子没有看到她,他不知道她去了哪儿,只好又一直等到她父回来,才走上前"那个与我跳舞的不知姓名的姑娘溜走了,我认为她肯定是跳上梨去了。"暗想:"难道是灰姑娘吗?"于是,他要人去拿来一柄斧子,把砍倒了一看,上根本没有人。当父母到厨房来看,灰姑娘和平正躺在灰烬里。原来她跳上梨后,又从的另一溜下来,脱下漂亮的礼服,上的小鸟带了回去,然后又穿上了她自己的灰色小外套。
第三天,当她父母和两个姐妹走了以后,她又来到花园里道:
"啊!你帮帮我,

请你摇一摇
为我抖落金银礼服一整套。"
她善良的朋友又来了一套比第二天那套更加漂亮的礼服和一双制的舞鞋。当她赶到舞会现场时,大家都被她那无法用言表达的美惊呆了。王子只与她一个人跳舞,每当有其他人她跳舞,他"这位女士是我的舞伴。"当午夜快要来临时,她要回家了,王子又要送她回去,并暗暗道:"这次我可不能让她跑掉了。"然而,灰姑娘法从他身溜走了。由于走得于匆忙,她竟把左脚的金舞鞋失落在楼梯上了。
王子将舞鞋拾起,第二天来到他的国王父面前"我要娶正好能穿上只金舞鞋的姑娘作我的妻子。"灰姑娘的两个姐妹听到个消息后非常高,因都有一双很漂亮的脚,她们认为自己穿上那只舞鞋是毫无疑的。姐姐由她妈妈陪着先到房子里去穿那只舞鞋,可她的大脚趾却穿不去,那只鞋她来太小了。于是她妈妈她一把刀"没关系,把大脚趾切掉!只要你当上了王后,在乎脚趾干嘛,你想到哪儿去根本就不需要用脚了。"大女儿听了,得有道理,傻姑娘忍着痛苦切掉了自己的大脚趾,勉穿在脚上来到王子面。王子看她穿好了鞋子,就把她当成了新娘,与她并排上,把她走了。
但在他回王的路上,经过后花园灰姑娘栽的那棵榛树时,停在枝上的一只小子唱道:
"再回去!再回去!

快看那只鞋!
鞋太小,不是她做的!
王子!王子!
再找你的新娘吧,
坐在你身的不是你的新娘!"
王子听后,下马盯着她的脚看,发现鲜血正从鞋子里流出来,他知道自己被欺了,上掉转马头,把假新娘回她的家里道:"这不是真新娘,让另一个妹妹来试试这只鞋子吧。"于是妹妹着把鞋穿在脚上,脚前面去了,可脚后跟太大了,就是穿不去。妈妈让她削去脚后跟穿去,然后拉着她来到王子面前。王子看她穿好了鞋子,就把她当做新娘扶上,并肩坐在一起离去了。
但当他们经过树时,小子仍栖息在上,它唱道:
"再回去!再回去!

快看那只鞋!
鞋太小,不是她做的!
王子!王子!
再找你的新娘吧,
坐在你身的不是你的新娘!"
王子低一看,发现血正从舞鞋里流出来,她的白色袜也浸了,他拨转马头,同把她送了回去,她的父亲说"这不是真新娘,你还有女儿吗?"回答"没有了,只有我前妻生的一个叫灰姑娘的小邋遢女儿,她不可能是新娘的。"然而,王子一定要他把她灰姑娘先把和手洗干,然后走来很有教养地向王子屈膝行礼。王子把舞鞋拿她穿,鞋子穿在她脚上就像是专门为她做的一他走上前仔看清楚她的后,出了她,兴奋道:"这才是我真正的新娘。"继母和她的两个姐妹大吃一惊,当王子把灰姑娘扶上马时,她们气得脸都发白了,眼睁睁地看着王子把她带走了。来到榛树边时,小白唱道:
"回家吧!回家吧!

快看那只鞋!
王妃!这是为你做的鞋
王子!王子!
新娘回家去,
坐在你身的才是真正的新娘"
鸽子唱完之后,飞上前来,停在了灰姑娘的右肩上。一起向王走去。

 

顶一下
(0)
0%
踩一下
(0)
0%

热门TAG:


------分隔线----------------------------
[查看全部]  相关评论
栏目列表