Đại vu sưdần ổn định hơi thở, ngẩng đầu lên, nhìn họmỉm cười, QuỷVương và QuỷLệlập tức thấy nhẹngười. Đại vu sưtrầm ngâm giây lát, nhìn QuỷVương nói : "Thỉnh tông chủtìm một ít máu đến đây, thuật "Chiêu hồn dẫn" vốn quỷmị, trước tiên máu phải thật tốt".
QuỷLệvừa nhíu mày, QuỷVương liền gật đầu nói "Cái này thì dễ". Nói xong dợm bước đi, bất chợt nhớra điều gì đó, hướng vềĐại vu sưhỏi : "Đại sư, máu tươi này ...thì nên là máu người hay máu thú ?"
Đại vu sưbước đi, nhìn QuỷVương một cái, nói vọng lại : "Máu thú cũng được, nhưng muốn có hiệu quả, thì máu người là tốt nhất".
QuỷVương gật đầu, bước nhanh đến lối ra, mởthạch môn, liền thấy Thanh Long, U Cơđứng bên ngoài cửa, còn Quỷtiên sinh toàn thân hắc y đang đứng xa hơn một chút. Thấy QuỷVương đột nhiên bước ra, trên mặt Thanh, U cùng hiện thần sắc bất ngờ, nhưng QuỷVương chẳng nhìn bọn họnhiều, hướng thẳng vềQuỷtiên sinh bảo :
"Mang tới đây một chậu máu người"
Thanh, U đều thấy giật mình, riêng Quỷtiên sinh gật đầu một cái, quay đi ngay, QuỷVương cũng bước trởvào, chỉcòn Thanh Long và U Cơvới sắc diện thâm trầm đứng nguyên chỗcũ.
Bên trong hàn băng thạch thất, không khí đột nhiên trởnên có phần quái dị, QuỷLệyên lặng ngắm Bích Dao nằm đó, được một lúc, xoay mình quan sát đại vu sưđang nhắm mắt dưỡng thần, rồi lại liếc nhìn QuỷVương.
QuỷVương không hiểu đang có cảm giác gì, mà thần sắc trông thật điềm tĩnh, song mục chăm chú hướng vềBích Dao, thỉnh thoảng nhìn sang QuỷLệởbên, nhưng cũng chỉlướt qua, không hềdừng lại một chút.
Phía thạch môn, đột nhiên vang lên hai tiếng, sau đó cửa từtừmở, Quỷtiên sinh bưng một chậu đồng tiến vào, đặt đối diện Đại vu sư, rồi gật đầu với QuỷVương.
QuỷVương nhẹkhoát tay, Quỷtiên sinh không nói một tiếng nào, im lặng rời khỏi.
Sắc máu đỏsậm, khẽsóng sánh trong chiếc chậu đồng, mùi tinh huyết nồng nặc tràn lên trong thạch thất.
QuỷLệnheo khoé mắt, nhìn vềphía QuỷVương, QuỷVương liền chậm rãi nói : "Đại sư, máu người yêu cầu, hiện đã ởđây."
Đại vu sưmởmắt ra, nhìn vào chậu máu trước mặt, yên lặng không nói, rất lâu sau mới thởdài một tiếng rồi đáp nhẹ: " Tốt, chúng ta bắt đầu!"
***
Thân thểbải hoái, Đại vu sưchậm chạp nhỏm dậy, nhưng chưa kịp đứng thẳng, thân mình đã bắt đầu run rẩy. chỉmột bước, QuỷLệđã đến liền bên dìu đỡ.
Đại vu sưnhìn hắn , cười khổmột tiếng, vẫn không có một chút trì hoãn nào.
Lão nhân yếu ớt ấy chậm chạp cho tay vào ngực áo, lục tìm một chốc, đến khi rút tay ra, trong bàn tay đã có một cây bút đỏhình dạng cổquái, thân bút xấp xỉngón tay cái, dài chừng cánh tay. Đuôi bút hình một cái đầu chó, thân bút màu đỏkhông biết tạo nên từthứgì, có khắc nhiều loại phù chú kì dịcổquái. Ởđầu ngọn bút, gắn một chùm lông tơđều đặn, nhìn không ra màu sắc nguyên gốc, chỉcó lưu lại một sắc đỏmờ. Không hỏi cũng biết, ngọn bút này trước đây vốn đã ngấm hút nhiều máu tươi.
Nắm chặt cán bút, hơi thởtrầm trọng.
Đại vu sư, với sựgiúp đỡcủa QuỷLệ, cúi thấp người xuống, cầm cây hồng bút nhúng vào trong máu tươi giây lát, chầm chậm đưa lên.
Máu tươi tụlại nơi đầu ngọn bút, một giọt nhỏvô thanh rơi xuống, giọt vào trong chậu đồng, trên bềmặt lớp máu hiện ra những gợn sóng liên tiếp, từtừlan ra.
Nâng bút lên, đại vu sưchậm chạp bước, có QuỷLệnâng đỡ, đến bên hàn băng thạch đài nơi Bích Dao đang nằm, tại mặt đất nơi hàn băng thạch đài, từtừhạnét bút đầu tiên.
Dần tươi nét mặt, sửa lại dáng đứng nghiêm trang, lão nhân run run cánh tay, vạch từng nét từng nét phù chú bằng máu. Bồn bềtịch không một tiếng động, nhưng chừng như, bầu không khí trong đàn dần trởnên căng thẳng.
QuỷVương đứng một bên quan sát, rồi lặng yên bước tới chậu đồng, nâng chậu lên, tiến đến đặt bên cạnh đại vu sư. Đang vạch huyết phù, đại vu sưngước nhìn ông ta, yên lặng gậtđầu, rồi lập tức cúi xuống tiếp tục.
Càng lúc càng nhiều nét bút máu tươi, lấy hàn băng thạch đài Bích Dao làm trung tâm, dần hiện ra trong khu vực ấy, một pháp trận quỷdịngập mùi máu, bắt đầu hiện rõ.
Ngọn hồng bút trong tay đại vu sư, hiển nhiên là dịvật của Vu thuật Nam Cương, máu tươi được ngọn hồng bút này hút vào, khi đại vu sưvạch trên mặt đất, máu tươi tựnhiên đọng lại không lan ra, màu sắc tươi nhuận, tại những đường biên, tuyệt không có một chút máu nào giây ra ngoài, có vẻnhưnét bút đã cầm giữ, khiến máu tươi nằm yên bên trong.
Kểtừkhi Đại vu sưho lại lần thứnhất, dần dần ho mạnh hơn, hình vẽbằng máu trên mặt đất cũng dần trởnên phức tạp, đồán quỷdịnày, xem vừa có hình gia súc mãnh thú, vừa có phi cầm đại điểu, lại có những hình thù quái dịnhìn không rõ là gì, từng bức từng bức liên tiếp xất hiện, nhưng tuyệt không có bức nào giống nhau.
Chỉcó một điểm tương đồng, là những hình vẽnày, toàn bộđều cùng nối liên tiếp từcái đầu tiên, theo nét máu tươi từtrong chậu đồng được vẽtrên mặt đất, càng lúc càng nhiều, mà màu máu tươi trên mặt đất, phảng phất có vẻcòn tươi thắm hơn cảmáu trong chậu đồng.
Mùi tinh huyết trong không khí, càng lúc càng nồng, tại thạch thất vào lúc này ngoại trừtiếng ho của đại vu sư, tịnh không một âm thanh nào khác.
Pháp trận vẽnên từmáu tươi này, bắt đầu từphía thạch đài bên tảBích Dao, đại vu sưmỗi bút mỗi nét đang chuyên tâm vẽvạch. QuỷLệởmột bên đỡlão, dán mắt nhìn vào một mảng huyết sắc từkhông thành có, từít đến nhiều, dần dần đã tạo thành một khu vực bán kính năm xích hình bầu dục, vào lúc này, trừkhu vực phụcận phía đầu thạch đài Bích Dao còn một mảnh mặt đất nhỏ, xung quanh Bích Dao đã hoá thành một mảng huyết sắc.
QuỷVương lại một lần nữa, bưng chậu đồng lên, đặt xuống đất phía trên thạch đài, sau đó từtừlui vềmột bên. Pháp trận quỷdịnày đã sắp hoàn thành.
Bắt đầu từcái đầu tiên, vô sốhình vẽquái dịcó cái lớn có cái nhỏ, lấp lánh ẩn hiện quang mang màu máu đỏtươi, đột nhiên nhận thấy, nhưmột mảng các dòng sông tuôn chảy ngang dọc, huyết dịch đỏtươi linh động nhưởtrong huyết mạch, cuồn cuộn lưu chuyển không ngừng.
Tuỳ mỗi chỗlại chảy vềmột phía, đến cuối lại chuyển ngược lại, nhưthuỷtriều lên xuống nhịp nhàng, lưu động không nghỉ.
Cái tấm lưới đỏtươi đó, dần dần khép lại dưới chân, bàn tay đại vu sưtựlúc nào đã trởnên run rẩy, chừng không thểnắm chắc ngọn hồng bút được nữa.
QuỷLệđương đỡngười lão nhân, cảm nhân rõ ràng nỗi nhức nhối của thân thểđau đớn già nua đó, thậm chí không còn có thểtựđứng vững, thân thểnày vì cái gì, mà có thểduy trì được đến bây giờ.
Một tiếng ho trầm khàn vang lên, giọng đã trởnên khản đặc, nhưng vầng trán của đại vu sư, vẫn không hềvương chút mồhôi.
Lão từtừ, từtừhạtay xuống, chấm đẫm máu tươi, cây hồng bút vạch nét tối hậu, tối hậu đểhoàn thành đồán này, từbức huyết đồđầu tiên, nối với nét sau cùng.
"Cạch!"
Một âm thanh trầm đục, ngọn bút vô lực rớt xuống một bên, cơthểtrong tay QuỷLệtrởnên trầm trọng, thân thểđại vu sưhốt nhiên mềm hẳn xuống.
QuỷLệgiật thót mình, trong đầu nghe nổrầm một tiếng, lập tức có một cảm giác khủng khiếp nhưkim châm trong xương tuỷ. Hắn nín thở, gồng tay đỡđại vu sư, cúi đầu nhìn, chỉthấy sắc diện lão đã trởnên xám ngoét, miệng há hốc, ...., hiển nhiên là do vận trí lực quá độ.
QuỷLệlúc này mới bình tĩnh lại, chỉcó điều ban nãy, trước trán sau gáy đều xuất hạn đầm đìa.
Một bên, gần nhưđồng thời, vang tới thanh âm của QuỷVương, hiển nhiên ông ta cũng đã cảm thấy hoảng sợ. Giờnày phút này, hai người đàn ông nghiêng trời lệch đất ấy, đều xót ruột kinh tâm theo mỗi một cửđộng của lão nhân gần đât xa trời này.
Đại vu sưhồi lâu thởnhẹ, tinh thần tựhồi phục ít nhiều, nhìn QuỷLệgật đầu, ý bảo hắn đểmình tựngồi xuống. QuỷLệtrong lòng chua xót, nhìn hình dáng đại vu sư, thật sựlo sợlão nhân không dè chừng thì chết mất, chỉlà lúc này trong lòng thật không có cách nào, đành theo lời đại vu sư, đỡlão ngồi xuống ởngay phía trên đầu hàn băng thạch đài của Bích Dao.
Đại vu sưthởkhó nhọc, nhìn lên trước mặt lão, một huyết đồpháp trận liên hoàn, nhưmột mạng lười đường máu trên mặt đất, với vô sốmáu tươi lưu giữbên trong. Sắc máu rực rỡtươi nhuận, phảng phất chịu ảnh hưởng một lực vô hình, trên mặt đất bằng phẳng, gần nhưđồng thời theo một hướng mà tuôn chảy, nhưng xem ra không một tia nào thoát ly khỏi những nét bút đã được vạch ra.
Từchỗnày tới chỗkia, lại theo thông đạo nói tiếp mà lưu chuyển vòng lại, tựthành một vòng chu thiên tuần hoàn, sanh sanh bất tức, tuần hoàn mãi không ngừng.
Đằng sau Đại vu sư, QuỷLệvà QuỷVương cùng đưa mắt nhìn. Hai người bọn họlà đại hành gia trong đạo tu chân, mà ánh mắt lúc này đều lộnét kinh ngạc.
Đại vu sưtrầm ngâm giây lát, đưa cánh tay khô quắt nhặt ngọn hồng bút rơi bên người, giơthẳng ra trước thân, đầu lông bút màu huyết hướng xuống, đuôi hồng bút ởtrên, chợt có vết huyết tích sót lai, ngưng tụthành châu, đong đưa qua lại nơi đầu chòm lông giây lát, vô thanh rơi xuống, dung nhập vào giữa dòng sông máu trước mặt.
Đại vu sưkhông đổi sắc, hơi thởnặng nhọc đột nhiên trầm lặng xuống, bên trong thạch thất, cũng trởnên yên lặng.
Chỉthấy đôi lông mày lão chậm chạp nhướng lên, cặp mắt vốn vô thần bất ngờcũng từtừloé lên tia sáng, máu tươi trong pháp trận phía trước mặt, tựa hồcũng nhận được một sựkích thích nào đó, tốc độtuôn chảy cũng đột nhiên tăng nhanh.
Bàn tay đang cầm hồng bút, từtừhạxuống, nhanh chóng tiếp xúc với nền đất, vẫn ởcách đạo huyết hà ngoài cùng phía trước ba thốn. Ngọn lông bút hồng sắc nhỏbé đã chạm xuống mặt đất, vẫn không cong lại, toàn bộmặt đất bỗng trởnên giống nhưlàn nước mềm mại, ngọn hồng bút ấy, lặng lẽcắm xuống mặt đất.
Bầu không khí bên trong thạch thất, dần dần trởnên quỷdị, theo những dòng sông huyết sắc lưu chuyển ngày càng nhanh, thoảng xuất phát những âm thanh giống nhưtiếng hú gào, những đạo huyết khí mờmờtheo cán hồng bút mà thâm nhập xuống mặt đất, rồi bốc lên phía trên pháp trận, dung hợp vào hàn băng thạch đài làm phát ra những làn bạch khí mờmờ, bao quanh thân thểBích Dao đang nằm giữa khối băng.
QuỷVương cùng QuỷLệgần nhưkhông chớp mắt, chăm chú nhìn vào giữa hiện trường.
Đại vu sưbắt đầu rung động bàn tay cầm hồng bút, âm thanh tụng chú trầm thấp, bắt đầu từgiữa thạch thất rồi dội lại. Đại vu sưrun run đôi môi, vang lên từng tiếng nối từng tiếng những âm thanh cổquái, song thủphảng phất theo một quy luật kỳ lạ, từtừmởrộng thân người lên không, ngũchỉthành trảo, huy động nhẹnhàng.
Tiếng kêu tiếng hú trong thạch thất, càng ngày càng lớn, trên mặt đất, những dòng sông máu trong pháp trận lúc này bỗng nổi ba đào, từng đợt sóng dâng trào đang lưu động cuồng loạn , từng trận quỷlực, theo dòng sông máu mà vang lên tiếng kêu gào.
Đột nhiên từmiêng đại vu sưvang lên một tiếng hô, song thủnăm ngón nhưtrảo hạxuống , "Phụp!" một tiếng, trảo đã nhập vào giữa sông máu.
Cùng lúc ấy, đứng ởđằng sau QuỷVương và QuỷLệcảm thấy mờmịt, hầu nhưchỉcó cảm giác rằng thạch thất xung quanh không còn tồn tại, thạch bích bốn bên, cảbên trên và dưới đất, đột nhiên trởthành nhưcó nhưkhông, nhưthân xác cũng không tồn tại, một bầu không gian mênh mang, tối âm u mờmịt tuyệt không vật nào có thểnương tựa.
Chỉnghe được tiếng quỷkhốc vang lên, bốn phương tám hướng ùn ùn kéo đến, hồng quang xán lạn, từgiữa hồng sắc huyết trận phát ra, xông thẳng lên trời. Kéo theo giữa làn hồng quang, vô sốu ảnh của âm linh quỷmịđương kinh hoàng thất thố, nhưbịmột lực lượng mạnh mẽvô hình cuốn theo, không thểtựlàm chủ, tìm đường chạy trốn, tuyệt không có khảnăng thoát ly khỏi màn quang mang hồng sắc.
Vào thời điểm ấy, trong thạch thất khôi phục trởlại cũ, QuỷLệvà QuỷVương cũng ngay lập tức hồi tỉnh tri giác. Hai người trong lòng chấn động, biết rằng nơi này vào chốc lát trước đây, "Chiêu hồn dẫn" pháp trận từthạch bích trong lòng núi vốn không có vật gì, dưới Nam Cương vu lực quỷbí đã không ngừng khai thông cửu u quỷgiới, bắt vềvô sốâm linh quỷmị, giam cầm tại giữa pháp trận.
Chỉcó điều pháp trận Chiêu hồn dẫn thần kỳ nhưthế, tựnhiên rất hao tổn nguyên khí, nhìn xuyên qua màn hồng quang, sắc mặt Đại vu sưchợt tươi hẳn lên, nếu nói lão sắp chết, e rằng không ai tin.
QuỷVương và QuỷLệtrong lòng không cầm được sựhưng phấn, nghĩrằng Đại vu sưcó sức mạnh thần bí hỗtrợ, hai cặp mắt chăm chú nhìn vào pháp trận.
Giữa hiện trường, vô sốâm linh quỷmịgiữa hồng quang bay lượn kêu gào, có u linh tầm thường, cũng có những sơn tinh cựthú hình thù cổquái, sau một lát, bởi hồng quang cản lại những quỷvật ấy biết vô năng thoát khỏi, cùng quay đầy nhìn vềphía Đại vu sưtoạtại phía trước pháp trận mà gầm rú kêu gào.
Đại vu sưchẳng mấy đểý vào những quỷvật phẫn nộđó, đôi mắt từtừmởto, chăm chú nhìn vào thạch đài bịhồng quang bao trùm, trên Hợp hoan linh nằm trong tay Bích Dao. Hai tay lão đột nhiên huy động, tảthủvẫn nhưtrảo, hữu thủthì năm ngón có sựbiến hoá, ngón út và ngón vô danh gập làm ba khúc, ngón giữa và ngón trỏnhưkiếm, ngón cái chĩa thẳng lên trời, chính thịlà pháp quyết của vu đạo, lăng không nhịchỉ.
Hợp hoan linh đột nhiên kêu vang!
"Đinh!"
Tiếng chuông trong vắt, nhưhoàng oanh trong thâm cốc, Hợp hoan linh chợt rời khỏi tay Bích Dao, từtừbay lên không. Kim quang mờmờ, từtrên thân chuông liên tiếp hiện ra.
Cùng lúc Đại vu sưchỉvềphía Hợp hoan linh, ởgiữa huyết trận Chiêu hồn dẫn vô sốâm linh quỷmịnhưbịmột lực vô hình lôi kéo, đều phẫn nộkêu gào, không chịu cam nguyện, cúng nhưmột làn sóng trào đến luồng kim sắc bao quanh Hợp hoan linh đang bay lên không trung.
Ngay lập tức, quỷkhí đại thịnh, Hợp hoan linh rung động kịch liệt, quỷmịyêu lực từbốn phương tám hướng ùn về, chống trảlại, vô sốquỷvật chen chúc điên cuồng, cào xé trong thân Hợp hoan linh, tấn công hung mãnh, toàn trường là một cảnh điên cuồng. Ởngay bên dưới, biển máu đỏrực trong huyết sắc pháp trận , hồng quang trởnên chói lọi, máu tươi hú lên, tựa nhưđương sôi sục muốn vọt lên.
Xem chừng chịu không nổi luồng quỷlực mạnh mẽ, kim quang từHợp hoan linh mờnhạt rồi hạxuống một cách ảm đạm, chìm vào giữa vô sốquỷmị, một chốc lát sau, vang lên một tiếng, phía trên Hợp hoan linh từtừxuất hiện một làn khói mỏng, khi ẩn khi hiện, đứt rồi lại nối, phiêu diêu phía trên, sau đó tụvào giữa Hợp hoan linh.
Sắc mặt đại vu sưđột nhiên hồng nhuận lên đôi chút, khí sắc hơi hồi phục, cánh tay đương huy vũ, cũng có nhiều phần khí lực.
Chỉthấy trên sắc mặt xanh xám của lão thoáng hiện một nét vui mừng, miệng hô vang một tiếng:
"Xuất!"
"Tàn hồn xuất thể,"
"Cửu hồn quy lai."
"Hoàng tuyền cửu u,"
"Chiêu hồn nãi dẫn!"
Bốn câu pháp quyết này Đại vu sưhô vang tràn đầy trung khí, trang trọng oai nghiêm, theo tiếng hô, hồng quang tựnhiên tan ra, giây lát tràn ngập thạch thất, QuỷVương và QuỷLệchỉthấy được bồn bềmột màn mờảo u ám, cái cảm giác nhưlạc vào cửu u minh giới lại xuất hiện, nhưng không giống lần trước, lúc này xung quanh văng vẳng tiếng quỷkhốc, lại còn vô sốâm linh quỷvật tung hoành bay lượn.
"Ùng! "
Phất phất chỉgiây lát đã không còn nữa, giống nhưánh chớp xuyên qua bầu trời không ngừng lại, hai người họđã hồi tỉnh lại, khung cảnh xung quanh cũng trởlại là thạch thất, ởgiữa tầm màn yêu quái sắc hồng ấy, vô sốquỷvật bay lượn, Hợp hoan linh ởtrên làn khói lơlửng, bịvô sốquỷvật xô đẩy, từtừxuất hiện từng làn từng làn khói mỏng.
Một, hai, ba, ... tám, chín!
Tam hồn thất phách, thịvi hồn phách!
QuỷLệtoàn thân rung động, móng tay bấu chặt vào da thịt đến chảy máu, hắn cũng hoàn toàn không hay biết. Giữa màn ánh sáng sắc hồng, mỗi làn khinh yên ấy là ...
Hắn quay đầu lại, nhìn vềphía đại vu sư.
Chỉmột khoảnh khắc!
Một khoảnh khắc thời gian nhưngừng lại!
Trong tim hắn tưởng nhưđang gào thét!
Nét mặt đại vu sưmáu dồn lên ửng đỏ, liền đó lại nhưthuỷtriều rút đi. Nhưng nếp nhăn hằn sâu xung quanh mắt cũng bắt đầu co rúm lại.
Đôi cánh tay khô quắt đang huy vũtrong không trung,đã bắtđầu run rẩy. Chỉcó âm thanh của đại vu sư, vẫn còn vang dội:
" Tam hồn thất phách,"
"Tụlinh vi thần."
"Hợp thần sưu linh,"
"Thịvi nhất thể!"
Cùng với tiếng hô của lão, giữa không trung lần lượt xuất hiên chín đạo khinh yên, từng giữa âm linh quỷmịmà bay lên, từtừtiếp cận thân chuông, dần dần hiện rõ, đã dung hợp thành một luồng khói mỏng ởtrên Hợp hoan linh.
Ẩn ước ởgiữa, mờảo dần hiện một nhân hình.
Thời này khắc này, không riêng QuỷLệ, đến QuỷVương cũng cốgiữcho người khỏi rúng động, mặt hiện rõ nét hưng phấn.
Mặt đại vu sưđã nhợt đi tựlúc nào, đôi cánh tay càng run rẩy dữdội, giữa huyết sắc hồng quang, lão mởmiệng hô lớn:
"Hồn phách dĩthành,"
"Chúng linh quy vị."
"Linh thần nhập ...:"
Còn sót lại trong cổhọng của ông một chữ"thể", đúng vào lúc sắp sửa được phát ra, thanh âm của Đại vu sư, đột nhiên trởthành khản đặc, vang lên, chỉcòn là một tiếng trầm khàn nhỏxíu: "... tê tê".
QuỷVương và QuỷLệđồng thời sắc mặt đại biến. Ởgiữa pháp trận Chiêu hồn dẫn, hồng quang biến đổi kịch liệt, đột nhiên phát ra một âm thanh khủng khiếp, ánh hồng tiêu tán, vô sốquỷvật cùng phóng thẳng lên, ùn ùn chìm vào thạch bích, nháy mắt đã biến mất không còn dấu vết. Chỉcòn QuỷVương và QuỷLệđừng chết trân tại đó, thần hồn biến loạn, hai người họnhìn thẳng vềphía Đại vu sư.
Ông lão già nua ấy, đôi song thủdựng đứng giữa không trung, còn cái đầu, đã chầm chậm gục xuống.
QuỷLệcùng QuỷVương nhưđiện phóng tới bên người đại vu sư, đỡlấy thân thểlão, tuy nhiên đầu của đại vu sưvẫn cứgục xuống. Chỉcòn từtrong miệng lão, phảng phất đang cốgắng nói điều gì đó.
QuỷVương và QuỷLệnín thởghé sát vào đại vu sư, những tiếng nói không rõ ràng, bọn họchỉcó thểnghe được từng tiếng đứt đoạn :
" Ngô ... cửu u ... ngô ngô ... chí âm ... ngô ... phi ... thử..."
Thanh âm dần dần tắt lịm, đầu của lão nhân cuối cùng gục xuống ngực, không còn dấu hiệu sựsống.
Một không khí băng lương thấu cốt, nhưthân thểchìm vào trong minh giới băng ngục, hai người đàn ông trơra nhưgỗ, không thểtin được vào những điều đang nhìn thấy.
Hồng mang dần dần tiêu tán đi mất, dòng sông máu hung dữcũng đã bình lặng trởlại, những nét bút đã không còn sức mạnh cầm giữ, máu người tươi rói chảy tràn mặt đất.
Đạo khinh yên trên Hợp hoan linh, nhưtrường kình hấp thuỷbịthu hồi trởlại, biến mất vào trong Hợp hoan linh. Sắc kim quang mờmờlại lần nữa loé lên, cùng Hợp hoan linh toảsáng rực rỡ.
Hợp hoan linh rung lên một hồi nhè nhẹ, kéo theo tiếng leng keng trong vắt, rồi từtừhạxuống, trởlại phía trên thạch đài, giữa song thủBích Dao, an tĩnh nhưtrước.
Một bầu không khí yên tĩnh chết chóc, lan toảkhắp hàn băng thạch thất, mãi không chịu tan đi, thanh âm ởnơi đây nhưcũng không hềtồn tại ...