英语英语 日语日语 韩语韩语 法语法语 德语德语 西班牙语西班牙语 意大利语意大利语 阿拉伯语阿拉伯语 葡萄牙语葡萄牙语 俄语俄语 芬兰语芬兰语 泰语泰语 丹麦语丹麦语 对外汉语对外汉语

越南语学习网

  • 高级搜索
  • 收藏本站
  • 网站地图
  • RSS订阅
  • 设为首页
  • TAG标签
  • TAG列表
  • 关键字列表
当前位置: 首页 » 越南语阅读 » 名著越语阅读 » 正文

《午后熏衣茶》第四章5(越语版)

时间:2012-04-23来源:互联网 进入越南语论坛
核心提示:Chương 4 5 Ti sẽ go ln l c kẻ quấy rối đ! C cười toe tot cảnh co anh, đi mắt thấp thong nh gian xảo. Anh m khng chịu ngồi xuống nghe ti giải thch, ti sẽ go ln cho xem, cảnh st đến đy rồi mọi ngườ
(单词翻译:双击或拖选)

 

Chương 4 – 5


“Tôi sẽ gào lên là có kẻ quấy rối đó!” Cô cười toe toét cảnh cáo anh, đôi mắt thấp thoáng ánh gian xảo. “Anh mà không chịu ngồi xuống nghe tôi giải thích, tôi sẽ gào lên cho xem, cảnh sát đến đây rồi mọi người sẽ vây quanh, tin giật gân ngày mai không có anh mới lạ!” Ôi chao, cô không thể không ngưỡng mộ chính mình, thực cô có quá đủ tố chất để làm một phóng viên thiên tài rồi.
Hạ Dạ Huân giận dữ trừng mắt nhìn cô.
Anh không thể hiểu, sao cô có thể vừa có những uy hiếp trơ trẽn, lại vừa có thể cười như một thiên sứ thế kia?
Thế nhưng, lúc nào cô cũng điểm trúng tử huyệt của anh.
Dưới ánh đèn đường.
Trên chiếc ghế dài.
Tiểu Tuyền khoác lấy cánh tay Huân một cách thân mật (thực ra là sợ anh chạy mất), trong con mắt của những người bộ hành, anh và cô là một cặp tình nhân ngọt ngào và hạnh phúc.
Cô đặt ly trà sữa trân châu vào tay anh, cười tươi như hoa:
“Chắc anh khát lắm phải không, uống đi, thu hình dưới dàn đèn nóng nực như thế chắc là khó chịu lắm.”
Huân không nói gì.
“Sao không uống? Chẳng phải là anh thích trà sữa nhất đó sao?” Lần nào gặp mặt, anh cũng mua cho cô trà sữa mà.
Anh nói thích trà sữa bao giờ chứ? Là cô thích mà…
Huân trầm giọng nói: “Có gì thì nói nhanh đi…”.
Trực tiếp vào thẳng vấn đề?
Nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị xong mà.
Tiểu Tuyền ngồi thẳng người, sắp xếp lại tư duy, cuối cùng lại ngậm ống hút vào miệng trong vô thức, cắn lấy hạt trân châu và nhai cật lực, nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng, cô ngoạc ra một nụ cười toe toét:
“Huân, thực ra tôi đối với anh rất tốt mà.”
Đó là lời giải thích của cô? Lồng ngực Huân buốt nhói.
“Anh thấy đó, anh là một ngôi sao rất nổi tiếng, mọi người đều rất thích anh, mong muốn được hiểu về anh. Cũng tức là, mọi người đều rất muốn được làm bạn với anh. Làm bạn ấy à, thì phải có sự hiểu biết nhất định về anh trước đã. Nhưng, vì một nguyên nhân nào đó mà sở thích này rồi những điều anh ghét này, mọi người đều chẳng biết gì cả, nên rất trở ngại cho việc tiến thêm một bước nữa. Tôi nói cho mọi người biết một ít thông tin nhỏ vặt vãnh về anh, để có thể tạo ra một cây cầu tình bạn nối giữa anh và mọi người, để anh có nhiều bạn bè hơn. Anh bảo, tôi tốt với anh như thế, có đúng không nào?”
Tiểu Tuyền vã mồ hôi lạnh.
Cô đang níu kéo nói nhảm những thứ gì vậy, không hiểu có phải muốn làm cho anh hoa mắt chóng mặt, nghe càng lùng bùng thì càng tốt không?
Cô len lén liếc anh một cái, ánh mắt vẫn phẫn nộ và lạnh lùng, chưa thành công à? Cô muốn khóc quá, ai đến cứu cô với…
Trái tim Huân mỗi lúc một đau.
“Đó là lời giải thích của cô?” Cô tưởng anh là thằng ngốc ư?
Tiểu Tuyền gạt mồ hôi:
“Anh không hiểu đúng không? Ý của tôi là…”
“Cô đã lừa dối tôi ngay từ đầu.”
“…” Cô lúng túng cúi gằm.
“Cái gã đàn ông họ Trần kia cũng là do cô đạo diễn, đúng không?” Toàn thân anh lạnh ngắt. “Cô bảo anh ta đến để sỉ nhục tôi, sau đó cô xuất hiện “cứu” tôi?”
“Không có!” Tiểu Tuyền xúc động nhảy nhổm dậy. “Tôi không làm như thế! Sao tôi lại có thể tìm người sỉ nhục anh cơ chứ? Hơn nữa, cái gã đàn ông chết dẫm kia cũng không phải người mà tôi có thể chỉ đạo được! Anh có thể đi tra xét tư liệu về cái gã ấy! Tôi lấy danh dự của tôi ra thề rằng, tôi không lừa gạt anh!”
Anh nhìn cô chằm chằm:
“Cô đã biết tôi là ai ngay từ đầu?”
“Chuyện đó, hề hề…” Tiểu Tuyền cười vẻ lúng túng. “Phải, ngay lúc bắt đầu tôi đã biết anh là Hạ Dạ Huân.”
“Tại sao?” Khi anh tẩy trang, gỡ bỏ cặp mắt kính sát tròng màu đen, thay đổi trang phục bình thường giản dị, hiếm người nào nhận ra anh.
“Hì hì!” Cô cười rất kiêu ngạo. “Làm phóng viên mà, thì phải có đủ công phu, tôi đã khảo sát địa hình biệt thự của anh, tìm ra lối đi ngầm ra vào, sau đó chờ đợi ròng rã ba ngày ba đêm, nhìn thấy một chàng trai có dáng người tương tự anh xuất hiện. Lúc mới đầu tôi cũng không tin vì khác biệt quá lớn, nhưng khi tôi cứ nhìn thấy anh ta hết lần này đến lần khác, cuối cùng tôi đã có thể khẳng định rằng, anh ấy chính là một hóa thân khác của anh!”
“Sau đó cô theo dõi tôi?”
“Hì hì!” Cô không dám nhìn vào mắt anh. “Tôi không thể mạo muội nhảy ra tự giới thiệu đúng không? Bắt buộc phải chờ thời cơ đến thôi.”
“Sau đó cô đã diễn một vở kịch?”
“Tôi đã nói không phải diễn kịch mà.” Cô cự nự khe khẽ: “Người ta thực sự xuất đầu lộ diện cứu anh mà”. Còn không biết cảm ơn hay sao.
Huân hít một hơi thật sâu.
“Tại sao lại giả như không biết tôi?”
Cô vội ngẩng lên, cười rạng rỡ vô cùng:
“Anh sai rồi! Điểm này thì tôi không hề lừa dối anh! Anh thử nghĩ xem, anh hỏi tôi: “Cô có quen tôi không?”. Tôi luôn đáp rằng: “Tôi phải quen anh sao?”. Đương nhiên là tôi phải quen anh rồi, là một phóng viên giải trí, sao tôi có thể không quen biết ngôi sao sáng chói Hạ Dạ Huân được? Vả lại tôi cũng có giấu giếm thân phận của mình đâu, tôi đã nói anh biết ngay từ đầu rồi, tôi là Tiểu Tuyền của tuần san Quất Tử. Anh thấy đó, tôi trước giờ chưa từng lừa dối anh, có đúng không, là do anh…”
“Là – do – tôi – ngốc.”
Sắc mặt Huân tái nhợt.
“Cô đào hố, tôi ngoan ngoãn nhảy xuống, chắc cô cảm thấy thú vị lắm.”

顶一下
(0)
0%
踩一下
(0)
0%

热门TAG: 越南语 阅读


------分隔线----------------------------
栏目列表