Scarlett ngồi trên trường kỷbằng gỗtửđàn, dưới bóng mát của rặng sồi khổng lồcạnh biệt thự, vạt áo kết đăng ten và nhúm tổong che gần hết thân thểnàng, chỉđểlộmột chút đôi giày da màu xanh nhưhầu hết những phụnữlịch sựcó thểđểlộra mà vẫn không mất phẩm cách. Tay cầm một dĩa thức ăn mà nàng chỉvừa nếm qua và đã có đến bảy thanh niên vây quanh nàng. Dã yến đang đến lúc sôi nổi nhứt, không khí ấm áp đầy tiếng cười nói, tiếng lách cách của muỗng nỉa bằng bạc chạm vào đồsứ, mùi thịt nướng và nước sốt thịt thơm nồng. Thỉnh thoảng khi gió bỗng trởchiều, khói từnhững lỗnướng thổi lan tới đám đông và các bà các cô kêu thét lên và những chiếc quạt lá kè vung vẫy liên hồi.
Phần đông các cô gái đều ngồi chung với các bạn đồng vũcủa mình trên băng dài ngay trước mặt bàn, nhưng Scarlett nhận thấy nhưvậy thì chỉcó hai bạn trai ởhai bên mà thôi nên nàngđã chọn chỗngồi riêng đểcó thểtụhọp nhiều bạn trai hơn.
Ngay chỗcác gốc cây là các bà đã có gia đình, y phục đậm màu làm thành những đốm đoan trang giữa rừng áo màu sắc vui tươi. Những người có chồng bất kểtuổi tác, thường quây quần xa các cô gái mắt long lanh với các cậu trai trẻluôn miệng cười đùa, vì ởmiền Nam không một người đàn bà có chồng nào có quyền làm đẹp. Từbà cô Fontaine vì quá già nên được quyền khạc nhổ, cho đến Alice Munroe mười bảy tuổi, đang chống chỏi những cơn nôn mửa của lần ốm nghén đầu tiên, họchâu đầu vào những câu chuyện bất tận vềphổhệ, sanh đẻkhiến cho những buổi tụhọp nhưvậy trởnên lý thú và bổích.
Khinh khỉnh nhìn vềphía họ, Scarlett thấy họgiống nhưmột đám quạkhoang mập mạp. Đàn bà có chồng chẳng bao giờđược vui đùa. Điều nầy không thểxảy đến cho nàng nếu nàng thành hôn với Ashley. Nếu nàng sẽbịbỏmột bên, cạnh những bóng cây, trong phòng khách với những bà đã có chồng, mặc những bộquần áo bằng lụa mờ, cũng nghiêm trang và buồn tẻnhưhọvà không được tham dựnhững cuộc vui chơi... Cũng nhưhầu hết các cô gái khác, óc tưởng tượng chỉđưa nàng đến bệthờvà không đi xa hơn nữa. Vảlại, nàng đã quá khổsởđểtiếp tục nghĩnhững chuyện hãy còn xa vời.