Cô ta quảlà một mẫu người nhỏthó, gầy còm, giống nhưmột đứa bé cải trang trong cái váy quá rộng lớn của mẹ. Ảo giác nầy càng rõ rệt thêm bởi vẻrụt rè, lúc nào cũng nhưsợsệt trong đôi mắt to màu nâu. Mái tóc đen của cô ta với những lọn cong cong nhưbịbó kín tàn nhẫn trong bao lưới đến đỗi không một sợi nào ló ra ngoài. Mái tóc đen và cái đuôi tóc dài giữa trán càng làm cho khuôn mặt cô giống hình quảtim hơn. Với xương gò má quá đẹt, cái cằm quá nhọn, cô trông có vẻdịu dàng và nhút nhát nhưng ngay thật. Cô chẳng có một mánh khóe quyến rũnào khiến cho người ta quên được khuôn mặt chẳng có gì đặc sắc. Trông cô có vẻđơn sơnhưđất, ngon nhưổbánh mì và trong nhưnước mùa xuân. Nhưng, tuy không được đẹp lắm và mặc dầu quá bé nhỏ, cửchỉcủa cô tỏra đoan trang, phảng phất một vẻkỳ bí và quá già so với tuổi mười bảy của cô.
Cái áo bằng vải mỏng màu xanh xám, với khăn choàng cổsa tanh màu anh đào che đậy dưới lớp đăng ten và những nếp nhăn cho thấy rõ thân hình chưa phát triển đầy đủcủa cô. Chiếc nón vàng với sợi băng dài màu anh đào làm cho nước da màu kem của cô có rực rỡlên. Đôi hoa tai nặng viền vàng dưới gút lưới của mái tóc gọn gàng đu đưa ngang tầm mắt nâu của cô, đôi mắt có những tia sáng êm đềm nhưmột ao rừng mùa đông với những chiếc lá nâu lóng lánh xuyên qua mặt nước nằm im.