Vậy là Rhett đã lăng nhăng với cái ả đê tiện Watling đó và cho ả tiền . Và chính số tiền đó bây giờ đem hiến cho bịnh viện . Tiền vàng kiếm được nhờ cuộc phong tỏa . Vậy mà hắn còn trân tráo nhìn vào mặt một phụ nữ nết na sau khi đã tằng tịu với một ả không ra gì ? Đã vậy nàng lại còn tin là hắn đã yêu mình! Sự kiện trước mắt chứng tỏ là không phải vậy .
Gái làng chơi và những gì liên quan tới họ đều là những vấn đề bí ẩn và tức bực đối với nàng . Nàng biết là đàn ông lui tới với hạng phụ nữ đó vì những lý do mà một người đàn bà cao quí không được đề cập tới - hoặc có nói tới đi nữa thì chỉ xầm xì một cách gián tiếp hay ám chỉ xa xôi. Từ trước, nàng cứ nghĩ chỉ có hạng đàn ông tồi tệ mới đi lại với loại gái xấu xa. Nàng tin tưởng rằng hạng đàn ông sang trọng - tức là những người nàng gặp trong các ngôi nhà đứng đắn hoặc đã từng khiêu vũ với nàng - không bao giờ làm chuyện đê tiện đó . Bây giờ một cánh cửa mới mở ra khiến tư tưởng nàng đổi khác, và cái chân trời mới đó đáng ghê tởm làm sao. Có lẽ tất cả đàn ông đều như thế! Họ bắt buộc vợ họ phải đoan chính trong khi họ giao tiếp với hạng đàn bà hạ tiện . Ồ, đàn ông mới ghê tởm làm sao, và Rhett Butler chính là kẻ đáng ghê tởm nhứt!
Nàng muốn dùng chiếc khăn tay bẩn thỉu đó ném vào mặt hắn rồi đuổi hắn ra khỏi nhà và chẳng bao giờ, chẳng bao giờ tiếp chuyện hắn nữa . Nhưng không, dĩ nhiên là nàng sẽ không làm như vậy . Nàng sẽ chẳng bao giờ, chẳng bao giờ để cho hắn biết là nàng đã nhận ra sự hiện diện của hạng đàn bà tồi tệ đó, lại càng làm như không bao giờ biết hắn lui tới với họ . Nàng giận dữ nghĩ:
"Phải chi mình không thuộc hạng phụ nữ quí phái, mình sẽ cho cái tên bất lương đó biết tay".
Rồi với chiếc khăn tay vò nùi, nàng xuống lầu ra sau bếp tìm bác Peter. Đi ngang qua lò lửa, nàng ném cái khăn vào và chỉ biết đứng nhìn với đôi mắt long lên sòng sọc vì bất lực cho tới khi chiếc khăn cháy rụi.