Prissy đi rồi, Scarlett nhìn theo nó xuống đường. Một lúc lâu sau nó trở về một mình.
- Suốt cả ngày ông bác sĩ không về nhà. Ông phải đi với binh lính. Thưa cô Scarlett, cậu Phil chết rồi.
- Chết rồi?
- Vâng, Prissy đáp với vẻ quan trọng. Talbot, người đánh xe nói với con như thế. Cậu đã bị một viên đạn...
- Mặc cậu.
- Con không nom thấy bà Meade đâu. cookie nói là bà còn đang rửa cho cậu và chuẩn bị chôn cất trước khi bọn Yankees đến. cookie nói là tai hoạ lớn quá, cần phải để một con dao dưới giường nằm của bà Meade để cắt nó làm đôi.
Scarlett muốn tát cho Prissy một cái về việc đưa cái tin ấy nhưng lúc đó Mélanie mở mắt và thều thào:
- Chị ơi... quân Yankees đang đến à?
- Không đâu, Scarlett quả quyết nói. Prissy là một đứa nói dối.
- Thưa vâng, đúng thế. Prissy nhiệt liệt nhận.
- Chúng đang đến đấy. Mélanie thều thào và vùi mặt vào gối. Từ đó tiếng nghẹn ngào tiếp tục thốt lên. Khổ thân thằng bé! Khổ thân thằng bé! Và sau một lúc im lặng: Ôi, chị Scarlett, chị không nên ở đây nữa. Chị nên đi đi, mang Wade đi đi.
Những lời nói của Mélanie chỉ là phát ngôn những ý nghĩ của Scarlett nhưng chúng chỉ làm cho Scarlett điên tiết và sự xấu hổ, hèn nhát lộ trên mặt.
- Ðừng có mà ngu ngốc thế. Tôi không sợ. Cô cần phải biết là tôi sẽ không bỏ cô.
- Chị nên làm thế. Em sắp chết đây.
Và Mélanie lại rên rỉ.