Làm sao có thể về Tara sau khi đã hùng hồn tuyên bố này nọ? Làm thế nào có thể báo cho họ biết là tất cả phải ra đi... và đi đâu? Làm sao có thể lìa bỏ những cánh đồng đất đỏ, những hàng thông cao vút, dãy đầm nằm trong thung lũng và khu nghĩa trang yên tĩnh, nơi Ellen đang yên nghỉ dưới tàng cây bạch hương râm mát.
Cứ mỗi bước chân là một lần thù hận Rhett chồng chất thêm,quân đê tiện! Scarlett mong muốn họ sẽ treo cổ hắn nàng không bao giờ muốn gặp lại kẻ đã chứng kiến sự hạ mình nhục nhã của nàng. Dĩ nhiên Rhett có thể đưa tiền cho nàng được, nếu muốn.
- ồ, treo cổ hắn còn là quá nhẹ! Tạ ơn Chúa, hắn không thể thấy được nàng giữa lúc này, quần áo ướt đẫm, tóc tai ủ rũ và răng ùn lập cập. Hắn sẽ chế giễu nàng đến đâu!
Những gã da đen gặp nàng trên đường đều quay nhìn, cười hỗn xược. Chúng lại còn cười to hơn khi thấy nàng loạng choạng trong bùn. Tại sao chúng dám cười? Đồ khỉ đen! Tại sao chúng dám chế nhạo nàng, Scarlett O'hara tiểu thơ của Tara? Nàng ao ước được chính tay cầm roi ngựa quất vào lưng chúng cho tới khi nào bật máu ra. Bọn Yankee thcó ma quỉ mới giải phóng cho bọn chúng để đi chế giễu người da trắng!
Đường Washington. quang cảnh phố xá cũng thê lương như tâm trạng của nàng, không còn những tiếng ồn ào phấn khởi như ở đường Cây Đào. Ngày trước đây là nơi có nhiều biệt thự tráng lệ bây giờ chỉ có vài căn vừa được xây lên. Cột ống khói đứng đừng sững trên những nền nhà nam khói ngày nay được mệnh danh là "lính canh của Sherman", còn quá nhiều tại khu phố này. Gió lạnh và mưa, bùn lầy và cây trụi lá, im lặng và hoang vắng, chân lạnh ngắt mà đường về nhà cô Pitty hãy quá xa!
Bỗng có tiếng chân ngựa bì bõm sau lưng, nàng bước vội lên lề để tránh bùn bắn vào chiếc áo choàng của cô Pitty. Một cỗ xe bốn bánh chầm chậm tiến tới, nàng quyết định sẽ xin đi nhờ nếu người đánh xe là dân da trắng. Mưa làm mờ tầm mắt nhưng Scarlett vẫn thấy người đánh xe đang phủ một tấm vải dầu tới cằm. Mặt y có vẻ quen quen khiến Scarlett phải bước xuống lòng đường để nhìn cho rõ. Người đàn ông có vẻ bối rối, hắn ho khe khẽ và cất tiếng kêu, giọng vừa vui mừng vừa ngạc nhiên: