Và! Thì ra khác biệt là ở đó! Dù đang nghèo khó, họ vẫn cứ tưởng mình còn sang trọng như xưa, còn mình thì không. Bọn ngu đần ấy không nhận thức được là không còn tiền thì không thể là một nhà quý tộc".
Scarlett không ngớt nghe những lời nhạo báng cái thói xét người theo tiền bạc của người Yankee. Nhưng ngay lúc này, nàng không khỏi không đồng ý với chúng, vì họ hoàn toàn có lý về đỉểm này, dù vẫn sai lầm nhiều chuyện khác. Nàng biết Ellen có thể bất tỉnh khi nghe con gái mình nói lời như vậy, bởi vì cảnh nghèo khó không bao giờ làm Ellen xấu hổ. Xấu hổ! Phải, đó là cảm nghĩ của Scarlett giữa lúc này. Nàng xấu hổ vì thấy mình nghèo, vì phải làm lụng như một hắc nô.
Nàng tức bực nhún vai. Có lẽ bọn người này có lý, nhưng dù sao cái đám kiêu căng ngốc nghếch kia cũng không biết nhìn về tương lai như nàng. Họ vẫn nuối tiếc quá khứ. Thời buổi đã trở nên khó khăn, nhưng Scarlett biết có nhiều người vì cố giữ gia phong nên không dám dấn thân phấn đấu... phấn đấu để kiếm tiền. Tất cả đều nghĩ rằng việc kiếm tiền hoặc nói tới tiền đều là những chuyện thấp kém. Dĩ nhiên. cũng có những trường hợp đặc biệt. Bà Merriwether nướng bánh và Ren Picard đánh xe giao bánh. Hugh Elsing cưa cây và bán củi dạo. Tommy làm thầu khoán và Frank mở cửa tiệm. Một số điền chủ chỉ còn vài sào đất để canh tác nhưng vẫn canh tác vì thiếu thốn. Những luật sư hay bác sĩ phải quay lại với nghề nghiệp họ. để cứ chờ đợi những thân chủ có lẽ không bao giờ tới nửa. Còn bao nhiêu người khác, sống buông thả như ngày xưa chuyện gì sẽ đến với họ?
Phần Scarlett, nàng không muốn sống trong cảnh nghèo khổ trọn đời không muốn ngồi im chờ phép lạ. Nàng muốn dấn thân vào cuộc đời và sẽ chi phối nó, nếu được. Scarlett không giống như những người kia đem vốn liếng để đầu tơ vào một chính nghĩa đã sụp đổ. Cha nàng, một thanh niên di cư nghèo khó đã tạo dựng được cả một đồn điền to tát như Tara. ông đã làm được gì thì con gái ông cũng phải làm theo được. Họ sống bằng quá khứ còn nàng thì sống nhờ hy vọng ở tương lai. Từ đây Frank Kennedy sẽ là tương lai của nàng vì ít ra y cũng có một cửa hàng và một số tiền mặt. Nếu nàng lấy được Frank và đặt được tay lên món tiền đó, nàng sẽ cứu nguy cho Tara trong nhiều năm nữa. Và sau đó... cần phải bảo Frank mua lại xưởng cưa. Searlett nhận thấy rằng thành phố đang trong thời kỳ tái thiết và người nào làm chủ một tiệm buôn gỗ cũng cầm bằng như sẽ có một mỏ vàng.
Scarlett bỗng nhớ lại những lời của Rhett trong những năm đầu của cuộc chiến, lần hắn nói về số tiền kiếm được nhờ cuộc phong tỏa. Lúc đó nàng không sao hiểu nổi nhưng bây giờ nó lại trở thành quá rõ ràng, "Chúng ta có thể kiếm ra thật nhiều tiền trong nhịp sụp đổ của một nền văn minh cũng như giữa lúc xây dựng một nền văn minh khác". Nàng nghĩ. "Đây đúng là sự sụp đổ mà hắn tiên đoán. Hắn có lý. Ai không ngại làm việc đều có thể kiếm ra tiền dễ dàng.