Scarlett giãy giụa trong những ý nghĩ hỗn độn. Trái tim cô lạnh cóng như bị một mũi kim bằng băng tuyết xuyên vào. Cô hổn hển nói:
- Nếu anh muốn thế... và anh chưa làm gì em... là tại anh không yêu em.
- Tôi không bao giờ có thể làm cô hiểu được.
Hai người im lặng và nhìn nhau. Bỗng nhiên Scarlett rùng mình và như vừa mới trở về sau một cuộc hành trình dài nhận thấy là mùa đông, là những cánh đồng trơ trụi dưới cái áo khoác rơm dày, và cô rất rét. Cô cũng nhận thấy bộ mặt Ashley lại có vẻ xa xăm mà cô quen thuộc và đối với chàng cùng vậy, mùa đông đã đến trên những dấu vết của hối hận.
Nếu cô không bị quá kiệt sức để có thể cử động được, cô đã đi rồi, cô sẽ để Ashley ở lại một mình và cô sẽ về nhà giấu nỗi khổ tâm của mình, nhưng cô cũng thấy cần phải nói thêm:
- Em chẳng còn gì. Chẳng còn gì để mà yêu để mà bảo vệ. Em đã mất anh và em sẽ mất cả Tara.
Chàng nhìn cô im lặng một lúc lâu, rồi chàng cúi xuống véo một nắm đất đỏ:
- Còn chứ, cô vẫn còn thứ gì ấy, chàng nói và trên môi lại nở hình bóng nụ cười xưa kia. Thứ gì mà cô yêu hơn tôi, mặc dù có thể là cô không biết nó. Cô chưa mất Tara đâu.
Chàng cầm lấy bàn tay mềm mại của cô và để vào đấy miếng đất đỏ và khép các ngón tay cô lại. Cơn sốt không còn nung nóng bàn tay chàng nữa, tay Scarlett cũng đã lạnh. Scarlett nhìn một lúc lâu mẩu đất đỏ rồi cô lại nhìn Ashley và phỏng đoán lờ mờ là tâm trí chàng đã hình thành một khối mà đôi bàn tay si tình của chàng không thể nào làm tan rã được.
Dù chàng có tan thây nát thịt, chàng cũng không bao giờ bỏ Mélanie. Dù chàng có bị cháy bỏng suốt đời vì tình yêu đối với Scarlett, cô cũng sẽ không bao giờ là của chàng và chàng sẽ đấu tranh để giữ một khoảng cách giữa cô và chàng. Sẽ không bao giờ cô tìm thấy chỗ nối của cái áo giáp ấy. Ðối với chàng, những câu mến khách, trung thực, danh dự có nhiều ý nghĩa hơn đối với cô.
Nắm đất đó đã lạnh, cô lại nhìn nó một lần nữa và nói:
- Vâng, em còn có thứ này.
Vào lúc ấy, những câu nói đó không gợi cho cô một ý nghĩa gì, miếng đất chỉ là miếng đất. Thế rồi không hiểu sao cô lại trông thấy ý nghĩa, đại dương bùn đỏ mênh mông bao quanh Tara và cô tự nhủ sao cô quyến luyến nó biết bao và cô đã quyết tâm đấu tranh bảo vệ nó và cuộc đấu tranh sẽ còn gay go ác liệt nếu cô không muốn để nó rơi và tay kẻ khác. Cô lại một lần nữa nhìn Ashley và tự hỏi làn sóng nóng bỏng đã bốc cô lên lúc này sẽ giạt vào bờ bến nào. Cô có thể suy nghĩ nhưng cô không còn cảm thấy gì nữa. Lòng cô đã trống rỗng mọi cảm xúc.
Cô nói một cách rành mạch:
- Anh không cần phải ra đi. Em không có ý định để mọi người phải chết đói bởi vì em đã lao vào trong cánh tay anh. Việc ấy sẽ không xảy ra nữa.
Scarlett quay gót và trở vào nhà, vừa đi vừa búi lại tóc đằng sau gáy. Ashley nhìn theo cô và trông thấy cô vươn thẳng đôi vai mảnh khảnh. Duy nhất cử chỉ tìm được lối vào trái tim chàng chắc chắn hơn tất cả những câu cô đã nói.