- Không, chàng nói, không, nếu cô lại gần tôi, tôi sẽ chiếm đoạt cô ngay tức khắc, ngay tại đây.
Cô trả lời bằng một nụ cười hân hoan, tỏ ra rằng đối với cô địa điểm, thời gian, tất cả đều không còn nữa, chỉ còn lại có ký ức về Ashley trên môi mình.
Bỗng nhiên chàng lay cô cho đến khi tóc cô xổ ra, chàng lay cô như thể chàng đang bị một cơn giận dữ khống chế, chống lại cô… và chống lại chàng.
- Chúng ta không có quyền làm như vậy. Ashley kêu lên. Tôi xin nói với cô là chúng ta không có quyền.
Chàng hình như nếu còn tiếp tục lay cô như vậy thì cổ chàng đến gãy mất. Tóc cô làm chàng không trông thấy gì, hành động của Ashley làm cô phải kinh ngạc. Cô vùng mạnh thoát ra, lùi lại và trừng trừng nhìn vào Ashley. Trên trán chàng long lanh mấy giọt mồ hôi. Chàng nắm hai bàn tay lại như bị đau đớn. Chàng nói:
- Ðó là lỗi tại tôi… Cô không có gì phải tự trách mình cả và vấn đề ấy sẽ không xảy ra nữa vì tôi sắp ra đi cùng với Mélanie và đứa bé.
- Anh ra đi à? Scarlett cuống cuồng kêu lên. Không.
- Có đấy, trời ạ, tôi sẽ ra đi. Cô không thể tưởng tượng được là tôi sẽ ở lại đây sau khi đã xảy ra với chúng ta.
- Nhưng Ashley, anh không thể đi được. Anh sẽ đi đâu? Anh yêu em cơ mà.
Chàng cúi mình về phía cô với một sự dữ tợn làm cô phải thu mình lại và tựa vào hàng rào.