Scarlett lạnh cả người tay đặt lên cổ. Vậy là Ashley có dính tới chuyện bí mật rùng rợn này. Bọn Yankee đã bắt chàng chưa Tại sao. . . tại sao Frank không chịu hỏi chuyện gì đã xảy ra? Tại sao anh ta lạnh lùng coi đó là chuyện tất nhiên? Nàng ấp úng:
- Chuyện gì . . . Ai . . .
- Cái thằng quản gia cũ của ba chị. . . mẹ kiếp . . . thằng Jonas Wilkerson.
Anh đã ... nó chết rồi hả?
Tony gắt lên:
- Trời ơi, Scarlett O'hara! Bộ chị tưởng là hễ tôi muốn cắt cổ đứa nào, tôi chỉ xài có sống dao thôi sao? Chúa ơi tôi phải cắt nhỏ nó ra từng miếng chớ.
Giọng Frank vẫn bình thản:
- Tốt lắm tôi cũng không ưa tên đó.
Scarlett nhìn chồng. Frank không còn là anh chàng nhút nhát tối ngày chỉ biết có bắt râu. ở y hiện thời có một cái gì sắc bén và cương nghị. Trước tình cảnh khẩn trương như vậy mà Frank vẫn không nói một tiếng thừa. Y là đàn ông và Tony cũng là một đàn ông. Và một khi tình trạng bắt buộc dùng tới bạo lực thì đó là chuyện của đàn ông, phụ nữ không hề biết tới.
- Nhưng còn Ashley... Anh ấy có...
- Không. Anh muốn tự tay giết nó nhưng tôi nói đó là quyền của tôi bởi vì Sally là em dâu tôi. Cuối cùng anh đành chịu. Anh theo tôi tới Jonesboro, đề phòng trường hợp thằng kia ra tay sớm hơn. Theo tôi thì Ashley không bị gì đâu. Hy vọng như vậy. Có chút mứt nào để ăn với bánh bắp không? Còn món gì ăn để tôi mang Theo dọc đường không?
Scarlett sốt ruột:
- Nếu anh không chịu nói rõ ràng, tôi sẽ la lớn lên cho coi.
- Khoan đã , chờ tôi đi khỏi thì muốn la thì la. Tôi sẽ kể chị nghe trong lúc anh Frank thắng yên ngựa. Cái thằng mẹ kiếp Wilkerson đã gây nhiều chuyện rắc rôl rồi. Chác chị không quên là nó đã làm khó dễ chị về chuyện thuế má. Cái đó mới là một chuyện thôi. Chuyện ác hại hơn cả là cái lối nó xúi giục bọn da đen. Bọn da đen khốn nạn, tụi nó cứ nhằm mắt tin những gì cái lũ chó má đó nói ra rồi quên hết những điều hay lẽ phải mà mình đã làm cho tụi nó. Bọn
Yankee hứa sẽ cho tụi nó bỏ phiếu. Còn đám mình thì không có quyền. Bây giờ, tất cả những kẻ đã góp công góp của cho quân đội Liên bang miền Nam đều bị loại hết rồi, chỉ còn lại có mấy mống thuộc đảng Dân chủ bỏ phiếu thôi. Nếu chúng cho tụi da đen đầu phiếu thì tụi mình kể như đời tàn. Mẹ kiếp đây là xứ sở của mình mà! Đâu có phải là của bọn Yankee' Nói có Trời, Scarlett, không thể chịu đựng được nữa! Thiệt mà, không chịu đựng nổi nữa Tụi này phải làm một cái gì dù cho có chiến tranh lần nữa cũng được. Không bao lâu nữa, mình sẽ gặp phải mấy ông tòa da đen, mấy nhà lập pháp da đen . . . toàn một lũ lọ nồi từ trong rừng ra . . .
- Nói tiếp đi... mau đi anh? Anh làm gì nó?
- Cho tôi xin thêm chút xíu bánh bắp nữa rồi hãy gói. Người ta đồn là thằng Wilkerson còn đi quá trớn hơn là lo chuyện bình đẳng cho tụi da đen. Thiệt mà, nó có nói với tụi da đen, nó dám lớn gan. . .
Tony lắp bắp một cách khổ sở:
- Nó nói là tụi mọi đen. . . có . . . có quyền. . . với phụ nữ da trắng.
- Trời, Tony, có vậy sao!
- Chúa ơi, có chớ sao không Tôi không lạ về chuyện chị ghê tởm, nhưng tại sao chị không biết việc này? Ngay tại Atlanta, chúng cũng nói với bọn mọi đen như vậy mà.
- Tôi . . . tôi không biết.