- Trở thành điên được.
- Mặc cho các tính xấu của em nữa?
- Mặc cho tất cả.
- Anh thề đi.
- Vâng – tôi nói nho nhỏ. Nanin bưng thức ăn vào. Một con gà giò ướp lạnh, một chai rượu Boócđô, những trái dâu tây và hai phần ăn.
- Tôi không làm rượu dầm trái cây – Nanin nói - rượu Boóđô sẽ tốt hơn đối với bà. Thưa ông, có phải thế không?
- Chắc chắn thế - tôi trả lời, vẫn còn xúc động bởi những lời nói cuối cùng của Macgơrit và đăm đăm nhìn nàng với đôi mắt cuồng nhiệt.
- Được – cô ta nói – hãy đặt tất cả những món ăn trên bàn nhỏ và đẩy bàn đến gần giường. Chúng tôi sẽ tự phục vụ lấy. Thế là chị đã thức ba đêm rồi, chắc chị cần ngủ lắm, chị đi ngủ đi. Tôi không cần gì nữa.
- Có cần đóng cửa lớn, khoá hai lần không?
- Tôi tin là cần. Và nhất là dặn người ta, từ giờ đến trưa mai đừng để ai vào cả.