- Thưa đại nhân, vâng ạ!
Tyer thuật lại đoạn này có viết: “Người cô-dắc không hiểu mình đang đi
với ai, vì vẻ giản dị của Napoléon không mảy may làm cho bộ óc quen tưởng
tượng theo kiểu phương Đông có thể nghĩ rằng mình đang ở trước mặt một
đế vương. Hắn nói chuyện về cuộc chiến tranh đang diễn ra một cách hết sức
suồng sã, song thật ra Lavuruska, hôm qua vì quá chén mà quên không làm
thức ăn cho chủ nên bị đòn, sau được sai vào các làng mua gà vịt thì lại đi ăn
cắp lương thực của dân rồi bị quân Pháp bắt. Lavuruska thuộc hạng những
tên gia nô xấc láo và thô lỗ, đã nếm đủ mùi đời, nên vẫn nghĩ rằng bổn phận
của chúng là trong bất cứ việc gì cũng phải hành động một cách hèn hạ và
gian trá, sẵn sàng làm bất cứ việc gì để hầu hạ chủ, có đủ khôn ngoan để
đoán ra tất cả những ý nghĩ xấu xa của chủ, nhất là những ý nghĩ hám danh
và ty tiện.
Đến trước Napoléon mà hắn nhận ra ngay một cách rất dễ dàng,
Lavuruska vẫn không mảy may xúc động và chỉ cố hết sức làm cho các ông
chủ mới ấy được vừa lòng.
Hắn biết rất rõ rằng người đứng đó chính là Napoléon. Nhưng Napoléon
đứng đó cũng không làm cho hắn lúng túng hơn là Roxtov hay viên đội kỵ
binh đã đánh đòn hắn, vì cả viên đội lẫn Napoléon đều không thể làm gì
được hắn.