- Nếu đánh nhau trước ba ngày thì quân Pháp thắng, nhưng nếu để lâu
hơn thì có trời biết được là sẽ ra sao.
Lơlorm Didvil mỉm cười dịch lại câu này cho Napoléon nghe. Napoléon
không cười, - tuy lúc bấy giờ ông ta đang vui thích rõ rệt, - và hắn nhắc lại
câu vừa nói.
Lavuruska hiểu ý, liền nói tiếp, vờ không biết Napoléon là ai, cốt đề cho
Napoléon cười:
- Chúng tôi biết các Ngài có Bonaparte, khắp thiên hạ ai ai ông ta cũng
thắng tuốt, nhưng với chúng tôi thì lại khác… - Thật tình chính hắn cũng
chẳng hiểu từ đâu cái giọng khoác lác yêu nước lại lọt vào câu nói của hắn
như vậy. Viên thông ngôn lại dịch cho Napoléon và bỏ lửng phía sau của câu
nói. Napoléon mỉm cười.
Về việc ấy Tyer có viết: “Tên cô-dắc trẻ tuổi làm cho người đối thoại chí
tôn của hắn phải mỉm cười”.
Yên lặng đi vài bước, Napoléon quay lại bảo Bertie rằng ông ta muốn cho
Lavuruska biết người vừa nói chuyện với hắn chính là hoàng đế. - vị hoàng
đế đã ghi tên các kim tự tháp cái đại danh vinh quang và bất tử của mình, -
để xem tin ấy tác động đến “đứa con của sông Đông” ấy như thế nào.
Tin ấy được truyền đến Lavuruska