Alpatyts đi vào nhà, vừa đi vừa hỏi chi tiết về những việc xảy ra. Số là, sau
khi công tước tiểu thư đề nghị ban cấp lúa mì hôm qua, sau khi nàng biện
bạch với Dron và với đám nông dân, thì mọi việc đâm ra hỏng bét, đến nỗi
Dron nhất quyết trả hẳn chìa khóa để đi theo nông dân và nhận được lệnh đòi
của Alpatyts hắn cũng không chịu đến; sáng hôm ấy khi công tước tiểu thư
cho thắng ngựa để lên đường, nông dân lại tụ tập rất đông cạnh nhà kho và
cử người đến báo lại là họ không để cho nàng đi, là có lệnh không cho nàng
đi là họ sẽ tháo ngựa ra. Alpatyts ra khuyên họ nên biết điều, nhưng họ trả
lời rằng họ không thể để cho công tước tiểu thư đi được, rằng đã có lệnh như
vậy và công tước tiểu thư cứ việc ở lại, họ sẽ hầu hạ và một mực vâng lờicông tước tiểu thư như cũ. Người nói nhiều nhất là Karp, còn Dron thì tránh
mặt, lẩn vào đám đông.
Trong khi Roxtov và Ilya phi ngựa vào làng thì công tước tiểu thư Maria
bất chấp những lời can ngăn của Alpatyts, của u già và của các thị nữ, cứ ra
lệnh thắng ngựa vào xe và sửa soạn lên đường; nhưng khi trông thấy đoàn
ngựa đi qua, mọi người đều tưởng là quân Pháp, bọn xà ích bỏ chạy tán loạn,
trong nhà thì đàn bà con gái khóc rú lên.
- Ôi! Tôn ông phúc đức quá! Cha đẻ của chúng tôi! Thật là Chúa đã phái
người đến. - Những tiếng xuýt xoa cảm kích nổi lên khi Roxtov vào đến
phòng ngoài