- Nào, bây giờ thì xong cả rồi. - Kutuzov vừa nói vừa ký tờ công văn cuối
cùng rồi đứng dậy một cách mệt nhọc, những nếp nhăn trên cái cổ trắng to
tướng dãn hết ra, và với vẻ mặt tươi vui ông đi về phía cửa.
Bà vợ ông giáo sĩ, mặt đỏ bừng, vội vàng bưng cái khay đến và tuy đã
chuẩn bị bao nhiêu lâu mà vẫn không đưa kịp lúc Kutuzov vừa bước chân
vào.
Cúi chào rất cung kính, bà ta dâng bánh mì và muối lên Kutuzov.
Đôi mắt Kutuzov nheo lại; ông ta mỉm cười, đưa tay nâng cằm người
thiếu phụ nói:
- Thật là một giai nhân. Cảm ơn cô bạn!
Ông móc túi quần lấy ra mấy đồng tiền vàng và đặt lên khay.
- Mạnh khỏe chứ! - Kutuzov vừa nói vừa đi vào căn buồng đã dọn sẵn
cho mình. Vợ ông giáo sĩ, khuôn mặt hồng hào có nụ cười má lúm đồng tiền,
bước theo sau. Viên sĩ quan phụ tá ra ngoài thềm gặp công tước Andrey mời
chàng ăn trưa, nửa giờ sau lại có lệnh Kutuzov mời công tước Andrey vào.
Kutuzov vẫn mặc áo đuôi én cởi khuy lúc nãy, nằm ngửa trong một chiếc
ghế bành, tay cầm một cuốn sách tiếng Pháp; khi công tước Andrey vào thì
ông ta lấy con dao rọc giấy đánh dấu trang rồi gập lại. Nhìn lên bìa sách,
công tước Andrey thấy đó là quyển “Các hiệp sĩ thiên nga” của bà De
Genlis