nguy mất rồi. Ông ta cần ba vạn quân để chiếm những thành quách. Cướp
một tòa thành không khó, khó là làm sao kết thúc chiến dịch thắng lợi, mà
muốn thế không nhất thiết phải đánh thành, phải tấn công gì cả, chỉ cần có
kiên tâm và thời gian. Kamenxki và ta đã bắt quân Thổ phải ăn thịt ngựa. -
Kutuzov gật gù cái đầu nói tiếp - Rồi quân Pháp cũng sẽ ăn thịt ngựa! Nhớ
lấy lời ta, Kutuzov hăng lên, vỗ vào ngực, nói tiếp - Rồi ta sẽ cho chúng nó
ăn thịt ngựa rồi mắt ông lại rưng rưng.
- Nhưng thế nào cũng phải giao chiến chứ ạ? - Công tước Andrey nói.
- Đành phải giao chiến nếu mọi người muốn thế, chẳng còn có cách nào
nữa… Nhưng, này anh, nhớ lấy lời ta, chẳng có tên lính nào dũng mãnh hơn
hai tên lính kiên tâm và thời gian ấy đâu, chúng sẽ thắng tất cả, nhưng những
kẻ bày mưu lại không muốn hiểu như thế, cái nguy là ở đấy. Có người muốn,
có người không muốn. Vậy phải làm thế nào? - Kutuzov hỏi, có vẻ như chờ
một câu trả lời. - Ừ, theo ý anh thì làm thế nào? - Ông nhắc lại, đôi mắt ngời
lên một vẻ thông minh sâu sắc