- Vậy là cô không tản cư đến Macon à? Tôi nghe nói bà Pitty đã rút lui và tất nhiên là tôi nghĩ cô cũng đi theo. Do đó, khi trông thấy ngọn đèn, tôi vội vào hỏi thăm tình hình. Tại sao cô vẫn còn ở lại?
- Ðể làm bạn với Mélanie. Ông cũng hiểu đấy? lúc này cô ấy chưa thể đi được.
- Thật kinh hồn quá! Rhett nói và dưới ánh đèn cô nom thấy lông mày anh cau lại. Vậy là Mélanie vẫn còn ở đây? Tôi chưa bao giờ thấy một sự ngu ngốc như vậy. Rất nguy hiểm cho tình trạng của cô ấy.
Scarlett giữ im lặng khó chịu. Tình trạng của Mélanie không phải là vấn đề có thể tranh luận với một người đàn ông được. Cô còn khó chịu vì Rhett cũng biết được những nỗi nguy hiểm của Mélanie, việc mà một người đàn ông độc thân không nên biết.
- Về phần ông chẳng lịch sự chút nào mà không nghĩ đến tôi, tôi cũng có thể bị xúc phạm.
- Cô ấy à? Thôi đi. Tôi cuộc với cô là một ngày nào đó, chính cô cũng sẽ gây khó khăn cho bọn Yankees.
- Tôi cho đó không phải là một lời khen, Scarlett trả lời lấp lửng.
- Không, không phải lời khen đâu. Xin cô hãy cho tôi biết chừng nào thì cô thôi kiếm một lời khen trong tất cả những câu nói của bọn đàn ông chúng tôi?
- Chừng nào tôi nằm trong quan tài, Scarlett đáp và mỉm cười nghĩ rằng bao giờ cũng có những người đàn ông sẵn sàng khen cô, trừ Rhett.