Mạch Hạo Thiên gãi đầu một cái: “Vẫn là như cũ.”
Hà Điếu Yên ngửa mặt nhìn lên bầu trời, bóng lưng thâm thúy, tràn đầy tính triết lý: “Đủ mua một con trâu không?”
Mạch Hạo Thiên đau lòng nói: “Tổng hợp lại một chút, hẳn là có thể.”
Hà Điếu Yên giơ giơ tay lên: “Vậy trước tiên mua một con trâu đi.”
Mạch Hạo Thiên có chút không cam lòng mà đáp: “Con biết rồi.”
Hà Điếu Yên thở dài một hơi, tiện tay lấy ra một cái ghế gập bằng trúc rồi ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, mở Wechat.
Mạch Hạo Thiên thấy sư phụ click vào nhóm chat “Hội không chốn nương thân giúp đỡ nhau”, biết tâm tình của hắn lại không tốt, thuận tiện nói: “Sư phụ, con đi pha trà cho người.”
Chờ Nhiếp Thiên Thu vào phòng, Hà Điếu Yên mới dẫn đại đệ tử ra ngoài sân, hỏi: “Hạo Thiên, lượng tiêu thụ trên mạng tháng này thế nào?”