Nhiếp Thiên Thu buộc xong khối chì, còn vỗ hai lần, đứng lên khẽ mỉm cười: “Tiền thù lao đã cầm rồi, ít nhất cũng phải bỏ ra chút công sức cho xứng chứ.”
Ý tứ của cậu rất rõ ràng, quả nhiên Nguyễn Vũ Hinh lập tức ngậm miệng.
Những khách mời khác thấy tiểu bạch kiểm nổi danh trong giới giải trí cũng đã chủ động đeo khối chì, làm gì còn mặt mũi từ chối, tất cả ngồi xuống bắt đầu buộc khối chì vào chân. Nhưng mà động tác của bọn họ không thành thục như Nhiếp Thiên Thu, cuối cùng vẫn phải nhờ nhân viên công tác giúp đỡ mới có thể hoàn thành.
Hạ Tinh Hàng không biết từ đâu xông ra, nói: “Tôi cũng cùng chạy với mọi người.”
Gương mặt lạnh lùng của Hà Điếu Yên lúc bị Nguyễn Vũ Hinh nhục mạ vẫn bình tĩnh không gợn sóng bỗng thay đổi, nói: “Cậu cũng không phải là đệ tử phái Côn Luân.”
Hạ Tinh Hàng không phục mà chỉ vào mấy vị minh tinh: “Bọn họ cũng không phải.”
Hà Điếu Yên nhất thời yên lặng.
Cậu vừa nói vừa ngồi xuống bắt đầu đeo khối chì lên chân. Tổ chương trình thấy vị minh tinh hot nhất chương trình này nguyện ý phối hợp, nhất thời vô cùng cảm kích, có người đi lên muốn giúp cậu buộc lại thì đã thấy động tác của Nhiếp Thiên Thu vô cùng thành thạo, hai, ba cái liền buộc kỹ, căn bản không cần bọn họ giúp đỡ.