……
Mạch Hạo Thiên lo lắng mà nhìn Nhiếp Thiên Thu: “Cậu thật sự có thể chứ?”
Hắn nhìn đồng hồ hiện trên di động: “Cậu mới chỉ học có một giờ……”
Do dự một chút, hắn lại nói: “Lúc trước tôi luyện khẩu quyết này, phải luyện suốt một tháng mới có thể học được.”
Nhiếp Thiên Thu đồng tình mà nhìn hắn: “Khó trách sư phụ anh lại muốn kéo tôi vào phái, hóa ra là đồ đệ không được.”
Mạch Hạo Thiên: “…… Tôi mặc kệ cậu!”
Nhiếp Thiên Thu: “Còn khá nóng tính nha!”
Mạch Hạo Thiên lập tức lúng túng: “Không có, tuyệt đối không có.”
Nhiếp Thiên Thu cười khẽ một chút, đi đến bên người Nguyễn Vũ Hinh, nói: “Chị giơ tay lên.”
“Làm gì?” Nguyễn Vũ Hinh nghi hoặc, nhưng mà vẫn làm theo lời cậu giơ tay phải lên.
Nhiếp Thiên Thu nắm lấy cổ tay của cô, nếu có người để ý đến sẽ phát hiện tư thế này giống như lúc nãy Hà Điếu Yên nắm cổ tay cậu.
Nhưng mà hiển nhiên điểm chú ý của Nguyễn Vũ không ở nơi này, trên mặt cô hiện lên sự vui vẻ: “Ai nha, cậu nắm tay người ta.”
Nhiếp Thiên Thu: “…… Chị không cần tùy tiện sửa kịch bản.”