anh về đến quê nhà nghèo nàn rách rưới, cư trú trong một khách sạn đắt tiền
chỉ dành cho những du khách có thế lực, anh đã được người môi giới cho
xem hình ảnh những cô gái trẻ đẹp sẵn sàng trao đổi rao bán thân xác và anh
Khảm chọn ngay một bức hình của một cô gái khá đẹp trông vẫn còn thơ
ngây trong trắng, anh đã bỏ một số tiền nhỏ chẳng đáng là bao ra mua.
Bạn tình hờ của anh là một cô gái đôi mươi, còn nhỏ hơn cả tuổi của hai
người con anh đang ở Hoa Kỳ. Cô ta bình thản nhận tiền xong rồi nhờ người
trung gian trao ngay lại cho người mẹ của cô đang gặp cơn bệnh hoạn rồi
hiến trọn thân xác con gái cho anh. Thời hạn bán thân đã hết, cô gái đáng
thương được mẹ của cô lên đến khách sạn chờ để đưa cô về nhà tại văn
phòng quản lý. Anh Khảm kể ra cũng là con người nhân ái, anh đích thân
đưa cô ta xuống tận nấc thang cuối cùng. Nhưng anh thật không thể ngờ khi
anh nhìn thấy diện mạo của người mẹ cô gái. Làm sao anh có thể quên đi
khuôn mặt người đàn bà đang chờ đợi đứa con gái, vốn là một trong số
những người đã có quan hệ tình cảm mật thiết với anh khi trước, anh từng đã
chiếm đoạt, xong rồi dâng hiến cho cấp trên và sau cùng, tàn nhẫn bỏ rơi
trong lúc cô ta đã mang trong thân xác giọt máu của anh, anh không một lần
ngó ngàng thăm hỏi. Người thiếu phụ này chính là mẹ ruột của cô gái anh
mới vừa chiếm đoạt tiết trinh. Chính là người hơn hai mươi năm trước đây
đã từng cùng anh chắp nối ân tình để rồi sau cùng, vì sự ràng buộc của người
đã có vợ có con, anh phải truyền tay cô ta cho người khác để dễ dàng nói
tiếng chia tay người thiếu phụ này với một số tiền nhỏ để bà ta tự tìm đường
sanh nở.