−Hắn đã làm gì vậy?
−Ồ, Scarlett, tai tiếng hắn kinh khủng lắm, tên hắn là Rhett Butler ởCharleston và gia đình hắn là một trong những danh gia vọng tộc ởđó, nhưng cha mẹhắn chẳng nói gì đến hắn. Caro Rhett có kểcho tôi nghe mùa hè năm trước. Hắn chẳng có bà con gì với cô, nhưng cô ta biết chút ít vềhắn, còn ai mà không biết! Hắn đã bịtrục xuất khỏi trường West Point. Tưởng tượng nổi không! Hắn còn tằng tịu với một cô gái rồi hắn không chịu cưới cô ta. Hắn còn nhiều chuyện tồi tệđến đỗi Caro cũng không biết hết.
−Kểcho tôi nghe chuyện đó đi.
−Chịkhông biết gì hết thật à? Caro có kểcho tôi nghe một ít vềchuyện nầy hè năm trước, mẹcô mà biết cô rõ chuyện nầy, dầu biết một ít thôi, bà cũng có thểchết đi được. Nhưvầy nè, ông Butler đó chởcô gái đi bằng xe ngựa. Tôi không biết cô ta là người thếnào, nhưng đáng nghi ngờlắm. Cô ta không thểlà người đàng hoàng vì đi ra ngoài ban đêm với hắn mà không có người giám hộ. Và chịơi, họđi đâu cảđêm hôm ấy, vềnhà rất trễ, nói rằng con ngựa nổi điên đạp nát chiếc xe và họbịlạc lối trong rừng. Chịcó thểđoán được là...
−Không đoán được đâu, kểtiếp tôi nghe đi.
Scarlett sốt sắng bảo, hy vọng được nghe một chuyện tồi tệnhứt .
−Hắn từchối hỏi cưới cô gái trong ngày hôm sau.
−Ồ!
Scarlett kêu lên, tiêu tan hy vọng.
−Hắn nói rằng, hắn chẳng ... ở... chẳng có làm gì với cô ta hết và không thấy có lý do gì đểcưới cô ta. Và dĩnhiên, anh cô gái đến tìm hắn, và Rhett Butler đã nói, thà hắn bịbắn chết còn hơn là cưới một con khùng và nguđần. Vậy là họđấu súng với nhau, Rhett Butler bắn chết anh cô gái. Hắn rời Charleston và bây giờchẳng ai chấp nhận hắn nữa.
Cathleen chấm dứt câu chuyện với một vẻđắc thắng, vừa đúng lúc Dilcey bước vào phòng đểtrông chừng trang phục của Scarlett.
−Cô ta có con với hắn không ?
Scarlett thì thầm vào tai Cathleen.
Cathleen lắc đầu quầy quậy:
−Nhưng đằng nào cô ta cũng mất hết danh giá rồi.