Bính choáng người, cuống quít:
- Mình ơi! Anh Năm ơi!
- Đi ngay!
- Em van mình mà!
- Bước ngay!
Giọng Năm rắn như đanh như thép, mắt Năm quắc lên long sòng sọc những
căm hờn. Bính run rẩy, tối tăm cả mặt mày. Bính lả ra, giơ tay chới với bíu
lấy thành giường. Năm liền nắm lấy cổ tay kéo Bính sềnh sệch xuống thềm
nhà: