Tám Bính cố chùn người lại, nắm riệt lấy tà áo Năm, Năm đã hoa mắt hắt
bắn Bính đi...
Sự tủi cực của Bính đã đến cực điểm. Sắc mặt đương tái mét đỏ bừng lên,
Bính nghiến răng, thoáng đưa mắt ướt đằm nhìn Năm.
Phần thứ ba
Chương 16
Tám Bính về tỉnh Nam Định đây đã được hai tuần lễ. Trong hai tuần lễ ấy
không ngày nào Bính không buồn rầu lo nghĩ. Tình thương yêu Năm Sài
Gòn vẫn bao trùm tâm trí Bính và cái không khí mát mẻ êm dịu của những
chiều thu sáng tươi càng làm cho Bính, trước nhiều sự vui sướng của người
đời, càng thấy thấm thía vì sự cô độc của Năm.