quãng sông từ Đầu cầu xe hỏa đến Sáu kho ngoài Hải Phòng, lúc nào cũng li
bì vẩn đục. Xa xa bên kia sông, mấy nóc nhà tranh xam xám nổi lên giữa lớp
tre xanh đặc phút chốc gợi sống lại trong lòng Bính bao nhiêu hình ảnh khi
xưa ở quê hương Bính lại dơm dớm nước mắt. Bính lại thấy hiện ra nào cha
mẹ nàng hớn hở, nào thằng Cun gầy võ vàng nào đứa con khốn nạn lủi thủi
bên một người mẹ bà và nó không biết còn sống hay chết.
Bỗng một câu hỏi vẳng lên trong thâm tâm Bính.