gái của bà, của Tâm Giao. Bà cụ hoảng hốt khi nhận thức ra điều này.
Vì đó chính là những thói quen của thần thức trong tình trạng quá độ lúc
Tuyết Phương cố gắng đi tìm sự tái sinh. Nhưng khổ thay! Vào lúc này, mọi
sự vui buồn sướng khổ của một linh hồn đều tùy thuộc vào nghiệp lực khi
nàng còn tại thế. Tuyết Phương sẽ thấy rõ rệt mọi vật mọi người, từ nhà cửa
xe pháo, phố phường đến Ðoàn Hùng, đến những người trong gia đình thân
tộc, đến cô bạn gái thân thiết Tâm Giao, đến ngay cả thân xác của mình. Sau
cùng thì Tuyết Phương phải hiểu: