hiện ra, tất cả chìm biến đi đâu mất và không khí trong căn phòng ngủ cũng
trở lại ấm cúng như lúc thường. Chúng tôi nằm đó một hồi lâu mà chẳng ai
thốt với ai nửa lời cho đến khi chúng tôi thiếp vào trong giấc ngủ đầy mộng
mị. Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ của giấc ngủ kéo đến nhanh chóng bất
ngờ, tôi lại thấy, tôi không còn ở trong căn phòng của nhà dì Oanh với chồng
tôi nữa, mà tôi đang nằm ở một chốn nào đó mà tôi không cảm thấy gì là lạ
lẫm, nhưng nhìn kỹ chung quanh, tôi cũng chẳng nhận ra được sự vật gì
quen thuộc, nhưng chắc chắn không phải tôi đang nằm bên cạnh chồng trong
căn phòng ngủ của nhà dì Oanh ở Ðà Lạt.