Được rồi, anh đừng suy nghĩ gì nữa, bởi vì em nhạy cảm đấy. Chỉ có điều đôi khi cũng phải yêu chiều em tí chứ.” Tôi nói vậy và bật cười. Chồng tôi cũng cười, nhe hàm răng trắng ởn trong ánh trăng. Khi tôi còn nhỏ, ông bà tôi cũng thường cãi nhau, mỗi lần thế bà lại nói với ông là “yêu chiều em đi chứ” đến nỗi lúc ấy tôi còn là trẻ con mà cũng thấy buồn cười, rồi sau khi cưới cũng kể cho chồng nghe, cả hai đứa cùng cười lăn cười bò. Lúc đó khi nghe tôi nói như vậy, chồng tôi quả thật có cười nhưng ngay lập tức lại làm ra vẻ mặt nghiêm túc. “Anh dự định làm một việc quan trọng. Bất chấp sự chỉ trích của thế gian, anh cũng định làm một việc quan trọng. Em thực sự là một người tốt.