Bàn chân Paul đụng phải đống cát thấp tích tụ dọc phố. Trong thoáng chốc chàng cảm thấy bùn bám vào đôi giày thời thơ ấu. Rồi chàng lại quay lại với cát, trong bóng tối bết bụi nghẹt gió, trong khi Tương lai lơ lửng phía trên chàng, chế giễu. Chàng thấy sự khô cằn của cuộc sống quanh mình như lời lên án. Ngươi đã gây nên chuyện này! Họ đã trở thành một nền văn minh với những kẻ quan sát và ngồi lê đôi mách mắt ráo hoảnh, những kẻ giải quyết mọi vấn đề bằng quyền lực... và nhiều quyền lực hơn... và thậm chí nhiều quyền lực hơn nữa - căm ghét từng biển cát ở đó. Chân chàng đặt lên những phiến đá thô. Thị kiến chàng vẫn còn nhớ chúng. Cánh cửa chữ nhật màu thẫm xuất hiện bên phải - đen tuyền: nhà của Otheym. Ngôi nhà định mệnh, nơi khác với những ngôi nhà khác xung quanh chỉ trong vai trò mà Thời gian đã chọn cho nó. Một nơi lạ lùng để ghi dấu ấn lại trong lịch sử.