Anh là trạm trung chuyển của mọi mốc đường anh đã đi qua. Toàn bộ bản thể trở thành nơi cư trú cho những sinh linh của khả năng. Chúng duyệt qua, chờ được so sánh và đánh giá. Mồ hôi túa ra trên trán. Những ý nghĩ với đường viền mờ nhạt lềnh bềnh trôi vào bóng tối - nơi chưa biết tới. Những hệ thống vô hạn! Một mentat không thể thực hiện chức năng mà không nhận ra mình hoạt động trong những hệ thống vô hạn. Kiến thức cố định không thể bao quát sự vô biên. Cái vô hạn không thể đưa được vào viễn cảnh có hạn. Thay vì vậy, anh phải trở thành cái vô hạn - ngay lúc này đây. Trong cơn co thắt đồng nhất thể, anh đã nhận ra, thấy Bijaz ngồi trước mình bừng cháy rừng rực ngọn lửa nội tâm nào đó. Bijaz!