Khi đợt sóng rút đi, bờ Thời gian sẽ trải dài ngoài kia, sạch sẽ, hoang vắng, lấp lánh những hạt ký ức vô tận và không nhiều điều khác nữa. Đó có phải là khởi nguyên hoàng kim của con người không? Cát lạo xạo trên đá cho chàng biết người ghola đã tới. “Hôm nay ngươi tránh mặt ta, Duncan,” Paul nói. “Người gọi thần như vậy rất nguy hiểm,” người ghola nói. “Ta biết.” “Thần... tới để cảnh báo Người, tâu Bệ hạ.” “Ta biết.” Câu chuyện về sự ép buộc mà Bijaz đã đặt vào anh tràn ra khỏi miệng người ghola. “Ngươi biết bản chất của sự ép buộc đó không?” Paul hỏi. “Bạo lực.” Paul thấy mình đã đến nơi vốn nắm giữ chàng từ điểm khởi đầu. Chàng ngừng lại ở đó. Cuộc Thánh chiến đã siết lấy chàng, cố định chàng vào đường trượt mà trọng lực khủng khiếp của Tương lai sẽ không bao giờ giải phóng chàng khỏi đó. “Sẽ không có chút bạo lực nào từ Duncan,” Paul thì thầm. “Nhưng, tâu Bệ hạ...”