Phong trần kỳ sĩ
Cỗ xe lìa khách điếm. Trên xe chất những vò rượu đầy ăm ắp. Lẽ tự nhiên là số rượu mua bằng món tiền năm mươi lạng của gã thiếu niên. Hắn rót từng chén đầy và uống từng ngụm lớn. Lý tầm Hoan nhìn hắn bằng đôi mắt ưa thích và hắn cũng đang cao hứng. Mặt đất đã đóng một lớp tuyết khá dầy. Tuyết đã đóng cứng hơn mặt kiếng. Gã đánh xe đã phải tra những bộ móng gắn chân đặc biệt vào chân ngựa và bánh xe cũng được quấn thêm sợi dây lòi tói sắt xung quanh. Mặt băng tuyết tuy trơn nhưng cỗ xe lăn rất ổn. Gã thiếu niên vụt buông chén rượu và ngó Lý tầm Hoan: - Tại sao các hạ muốn tôi lên xe này uống rượu? Lý tầm Hoan cười: - Bởi vì khách điếm không phải là chỗ có thể ở lâu? Gã thiếu niên hỏi: - Tai sao thế?