英语英语 日语日语 韩语韩语 法语法语 德语德语 西班牙语西班牙语 意大利语意大利语 阿拉伯语阿拉伯语 葡萄牙语葡萄牙语 俄语俄语 芬兰语芬兰语 泰语泰语 丹麦语丹麦语 对外汉语对外汉语

越南语学习网

  • 高级搜索
  • 收藏本站
  • 网站地图
  • RSS订阅
  • 设为首页
  • TAG标签
  • TAG列表
  • 关键字列表
当前位置: 首页 » 越南语阅读 » 名著越语阅读 » 正文

格林童话中越对译:小红帽

时间:2018-04-21来源:互联网 进入越南语论坛
核心提示:C b chong khăn đỏNgy xưa c một c b thy mị, dễ thương. Cưng c nhất vẫn l b nội, c ci g b cũng để phần ch
(单词翻译:双击或拖选)
 

Cô bé choàng khăn đỏ

Ngày xưa có một cô bé thùy mị, dễ thương. Cưng cô nhất vẫn là bà nội, có cái gì bà cũng để phần cháu. Một lần bà cho cô bé một chiếc khăn quàng bằng nhung đỏ. Chiếc khăn rất hợp với cô, đi đâu cô cũng chỉ thích quàng chiếc khăn đó, vì vậy mọi người đều gọi cô là cô bé Khăn đỏ.
Một hôm, mẹ bảo cô:
- Khăn đỏ ạ, đây là miếng bánh và bình sữa. Con mang đến cho bà nhé! Bà ốm yếu, cần phải ăn uống cho khỏe người. Con đi ngay bây giờ kẻo tí nữa lại nắng. Con đi cho ngoan, đừng có lang thang trong rừng lỡ vỡ bình, không có gì mang đến biếu bà. Khi vào buồng bà, con nhớ chào bà, đừng có mắt la mày lét nhìn các xó nhà nhé!
Khăn đỏ đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào lòng bàn tay mẹ và nói:
- Con sẽ làm tất cả những điều mẹ dặn.
Nhà bà nội ở trong rừng, cách làng không xa lắm, đi chừng nửa tiếng đồng hồ thì tới. Khăn đỏ vào rừng thì gặp chó sói. Em không biết sói là một con vật độc ác nên không thấy sợ.
Sói nói:
- Chào cháu Khăn đỏ!
Khăn đỏ đáp:
- Cháu xin chào bác!
- Cháu đi đâu sớm thế, cháu Khăn đỏ?
- Cháu đến nhà bà nội.
- Cháu xách gì nặng thế?
- Thưa bác, bánh và sữa ạ. Hôm qua, ở nhà mẹ cháu làm bánh, bà nội ốm cháu mang đến để bà ăn cho khỏe người.
- Bà cháu ở đâu, cháu Khăn đỏ?
- Đi vào rừng độ mười lăm phút thì tới. Dưới ba cây sồi to là nhà bà cháu, quanh nhà có nhiều bụi dẻ, chắc bác tìm thấy ngay.
Sói nghĩ bụng:
- Cái mồi non béo ngon này chắc là hơn hẳn cái mồi già kia!
Sói tự nhủ phải mưu mô làm sao xơi được cả hai. Nó lân la đi cùng với Khăn đỏ một đoạn rồi nói:
- Này cháu Khăn đỏ ạ, cháu hãy nhìn những bông hoa tươi đẹp kia kìa. Sao cháu không ngó quanh mà xem. Bác chắc là cháu chưa bao giờ lắng nghe tiếng chim hót véo von phải không? Cháu đi đâu mà cứ đăm đăm thẳng tiến như đi học ấy. Ở trong rừng vui lắm cháu ạ!
Khăn đỏ mở to mắt ra nhìn. Em thấy ánh nắng rập rờn qua cành cây đung đưa, đó đây toàn là hoa thơm cỏ lạ, em nghĩ bụng:
- Nếu mình mang một bó hoa tươi đến tặng bà chắc là bà thích lắm, trời còn sớm, mình đến bà còn kịp chán.
Thế rồi Khăn đỏ đi hái hoa. Hái được một bông em lại nghĩ có lẽ vào thêm tí nữa sẽ có bông đẹp hơn. Cứ như vậy, Khăn đỏ tiến sâu vào trong rừng lúc nào không hay. Trong khi đó, sói lẻn thẳng tới nhà bà cụ và gõ cửa.
- Ai ở ngoài đó đấy?
- Cháu là Khăn đỏ đây, bà mở cửa cho cháu với! Cháu mang bánh và sữa lại cho bà đây.
Bà nói:
- Cháu cứ đẩy then mà vào. Bà yếu quá không dậy được.
Sói đẩy then cửa, cửa mở toang. Chẳng nói chẳng rằng sói vào thẳng giường rồi nuốt chửng bà cụ. Rồi nó lấy quần áo của bà mặc vào, lấy mũ trùm đầu, lên giường nằm, lấy rèm che lại.
Khăn đỏ thơ thẩn hái hoa trong rừng. Mãi tới lúc hái nhiều quá mang không hết, em mới chợt nhớ đến bà, vội lên đường đến nhà bà.
Khăn đỏ ngạc nhiên thấy cửa mở toang, bước vào phòng thì thấy có gì khang khác, em nghĩ bụng hôm nay ở nhà bà sao lại thấy rờn rợn, chứ không thoải mái như mọi khi. Khăn đỏ nói to:
- Cháu chào bà ạ!
Chẳng có một tiếng trả lời. Em lại bên giường, kéo rèm ra, thì thấy bà nằm, mũ trùm kín mặt, trông lạ quá. Khăn đỏ ngạc nhiên hỏi:
- Bà ơi bà! Sao tai bà to thế?
- Tai bà to để nghe cháu rõ hơn.
- Bà ơi bà! Sao mắt bà to thế?
- Mắt bà to để nhìn thấy cháu rõ hơn.
- Bà ơi bà! Sao tay bà to thế?
- Tay bà to để bà nắm lấy cháu dễ hơn.
- Ui trời ơi! Sao mồm bà to đáng sợ quá!
- Mồm bà to để bà nuốt cháu dễ hơn.
Vừa dứt lời, sói liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng Khăn đỏ đáng thương.
Xong xuôi, sói lại nhảy lên giường nằm ngủ và ngáy o o. Một bác thợ săn đi qua nghe thấy, nghĩ bụng:
- Quái! Sao bà cụ già rồi mà còn ngáy to vậy, phải tạt vào xem bà cụ có ốm đau gì không?
Bước vào phòng, đến gần giường, bác thấy sói đang nằm. Bác nói:
- Chà, thì ra ta lại gặp mi ở đây, quân khốn khiếp. Ta đi tìm mi mãi…
Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ có lẽ sói đã ăn thịt bà cụ, tuy vậy may ra vẫn còn có thể cứu được. Bác không bắn, mà lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ. Vừa rạch được một nhát thì thấy chiếc khăn đỏ choé, rạch thêm nữa thì có cô bé nhảy ra kêu:
- Ối chà, cháu sợ quá! Trong ấy tối đen như mực.
Bà lão cũng còn sống chui ra, tuy hơi thở đã yếu. Khăn đỏ vội đi khuân đá thật to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống và lăn ra chết.
Ba người đều vui mừng. Bác thợ săn lột lấy da sói mang về nhà. Bà lão ăn bánh uống sữa do Khăn đỏ mang đến, ăn xong bà thấy người khỏe hẳn ra. Khăn đỏ nghĩ bụng:
- Từ nay trở đi đừng có rời khỏi đường chạy một mình vào rừng sâu. Mẹ đã dặn vậy thì phải nhớ.
Có người kể là một lần Khăn đỏ lại mang bánh đến cho bà thì một con chó sói khác la cà đến gần tính chuyện rủ rê để em rời khỏi đường. Nhưng Khăn đỏ đã đề phòng, cứ việc thẳng bước. Đến nơi em nói cho bà biết em gặp sói và em thấy mắt sói rất ác.
- Nếu không phải là ở đường cái thì nó đã ăn thịt cháu rồi.
Bà bảo:
- Cháu vào đây để bà đóng cửa lại kẻo nó vào.
Vừa đóng xong cửa một lát thì sói đến gõ cửa gọi:
- Bà ơi bà mở cửa cho cháu. Cháu Khăn đỏ mang bánh lại cho bà đây.
Hai bà cháu im lặng, không mở cửa. Con vật đầu xám rón rén đi quanh nhà mấy lần. Rồi nó nhảy lên mái nhà, định đợi đến chiều tối, khi nào Khăn đỏ ra về sẽ lén đi theo sau, rồi sẽ ăn thịt cô bé trong bóng đêm. Nhưng bà cụ biết rõ ý định của nó. Ở trước cửa nhà có một cái máng nước bằng đá. Bà bảo Khăn đỏ:
- Cháu đi lấy cái thùng xách nước, Khăn đỏ ạ. Hôm qua bà làm dồi. Cháu đi lấy nước nấu dồi đổ cho đầy máng.
Khăn đỏ xách nước đổ mãi mới đầy cái máng to ấy. Mùi dồi thơm bay xộc lên mũi làm sói rỏ dãi. Nó cứ nghểnh dài cổ xuống để ngửi, quá đà sói bị trượt chân rơi từ mái nhà xuống đúng vào máng nước nóng và chết.
Khăn đỏ vui vẻ đi về nhà, không sợ bị ai đụng đến mình.

从前有个可的小姑娘,谁见了都喜,但最喜她的是她的奶奶,直是她要什么就她什么。一次,奶奶送小姑娘一丝绒做的小帽,戴在她的上正好合适。从此,姑娘再也不愿意戴任何的帽子,于是大家便叫她""
一天,妈妈对"来,小帽,里有一蛋糕和一瓶葡萄酒,快奶奶送去,奶奶生病了,身子很虚弱,吃了些就会好一些的。趁着在天没有,赶紧动身吧。在路上要好好走,不要跑,也不要离开大路,否你会摔跤的,那奶奶就什么也吃不上了。到奶奶家的候,忘了'早上好',也不要一屋就瞧西"
"
我会小心的。"对妈妈说,并且妈妈拉手作保
奶奶住在村子外面的森林里,离小帽家有很一段路。森林就碰到了一条狼。帽不知道狼是坏家伙,所以一点也不怕它。
"
你好,小帽,"
"
谢谢你,狼先生。"
"
帽,么早要到哪里去呀?"
"
我要到奶奶家去。"
"
你那裙下面有什么呀?"
"
蛋糕和葡萄酒。昨天我家烤了一些蛋糕,可怜的奶奶生了病,要吃一些好西才能恢复来。"
"
你奶奶住在哪里呀,小帽?"
"
进了林子还有一段路呢。她的房子就在三棵大橡树下,低处围着核桃树篱笆。你一定知道的。"
狼在心中算着:"这小东西细皮嫩肉的,味道肯定比那老太婆要好。我要究一下策略,都逃不出我的手心。"于是它陪着小帽走了一会儿,然后"帽,你看周围这些花多么美啊!干不回看一看呢?些小,它唱得多么听啊!你大概根本没有听到吧?林子里的一切多么美好啊,而你却只管往前走,就像是去上学一"
帽抬起来,看到阳光在来回跳,美花在四周开放,便想:"摘一把奶奶,她高在天色早,我不会去的。"她于是离开大路,走林子去采花。她每采下一花,总觉得前面有更美的花,便又向前走去,果一直走到了林子深
就在此,狼却直接跑到奶奶家,敲了敲
"
呀?"
"
是小帽。"狼回答,"你送蛋糕和葡萄酒来了。快开哪。"
"
你拉一下栓就行了,"奶奶大声"我身上没有力气,起不来。"
拉起栓,那就开了。狼二就冲到奶奶的床前,把奶奶吞了肚子。然后她穿上奶奶的衣服,戴上她的帽子,躺在床上,拉上了帘子。
这时在跑来跑去地采花。直到采了多,她都拿不了啦,她才想起奶奶,重新上路去奶奶家。
看到奶奶家的屋敞开着,她感到很奇怪。她一走屋子就有一种异的感,心中便想:"天哪!平常我那么喜来奶奶家,今天怎么这样害怕?"她大声叫道:"早上好!",可是没有听到回答。她走到床前拉开帘子,只奶奶躺在床上,帽子拉得低低的,把都遮住了,子非常奇怪。
"
哎,奶奶,""你的耳怎么这样大呀?"
"
为了更好地听你说话呀,乖乖。"
"
可是奶奶,你的眼睛怎么这样大呀?"帽又
"
为了更清楚地看你呀,乖乖。"
"
奶奶,你的手怎么这样大呀?"
"
可以更好地抱着你呀。"
"
奶奶,你的嘴巴怎么大得很吓人呀?"
"
可以一口把你吃掉呀!"
话说完,就从床上跳起来,把小帽吞了肚子,狼足了食欲之后便重新躺到床上睡,而且鼾声震天。一位人碰巧从屋前走,心想:"这老太太鼾打得好响啊!我要进去看看她是不是出什么事了。"猎人进了屋,来到床前时却发现躺在那里的竟是狼。"老坏蛋,我找了你么久,真没想到在里找到你!"他正准向狼开,突然又想到,狼很可能把奶奶吞了肚子,奶奶也许还活着。猎人就没有开枪,而是操起一把剪刀,动手把呼呼大睡的狼的肚子剪了开来。剪了两下,就看到了色的小帽子。他又剪了两下,小姑娘便跳了出来,叫道:"真把我吓坏了!狼肚子里黑漆漆的。"接着,奶奶也活着出来了,只是有点喘不气来。帽赶跑去搬来几大石,塞狼的肚子。狼醒来之后想逃走,可是那些石太重了,它站起来就跌到在地,摔死了。
三个人高极了。猎人剥下狼皮,回家去了;奶奶吃了小红帽带来的蛋糕和葡萄酒,精神好多了;而小红帽却在想:"要是妈妈不允,我一子也不独自离开大路,跑森林了。"
们还说,小帽后来又有一次把蛋糕送奶奶,而且在路上又有一只狼跟她搭,想她离开大路。可小次提高了警惕,也不回地向前走。她告奶奶她碰到了狼,那家伙嘴上"你好",眼睛里却露着凶光,要不是在大路上,它准把她吃了。"那么,"奶奶",不来。"不一会儿,狼真的一面敲着一面叫道:"奶奶,快开呀。我是小帽,你送蛋糕来了。"但是她既不说话,也不开这长着灰毛的家伙围着房子转了两三圈,最后跳上屋顶,打算等小红帽在傍晚回家时偷偷跟在她的后面,趁天黑把她吃掉。可奶奶看穿了家伙的坏心思。她想起屋子前有一个大石槽子,便小姑娘"帽,把桶拿来。我昨天做了一些香,提些煮香的水去倒槽里。"帽提了很多很多水,把那个大石槽子装得满满的。的气味飘进了狼的鼻孔,它使地用鼻子,并且朝下望着,到最后把脖子伸得太了,身子开始往下滑。它从屋上滑了下来,正好落在大石槽中,淹死了。帽高高兴兴地回了家,从此再也没有谁伤她。

 

顶一下
(0)
0%
踩一下
(1)
100%

热门TAG:


------分隔线----------------------------
[查看全部]  相关评论
栏目列表