英语英语 日语日语 韩语韩语 法语法语 德语德语 西班牙语西班牙语 意大利语意大利语 阿拉伯语阿拉伯语 葡萄牙语葡萄牙语 俄语俄语 芬兰语芬兰语 泰语泰语 丹麦语丹麦语 对外汉语对外汉语

越南语学习网

  • 高级搜索
  • 收藏本站
  • 网站地图
  • RSS订阅
  • 设为首页
  • TAG标签
  • TAG列表
  • 关键字列表
当前位置: 首页 » 越南语阅读 » 名著越语阅读 » 正文

越南语小说:诛仙 第一百八十章 苦海难渡

时间:2020-07-29来源:互联网 进入越南语论坛
核心提示:Cũng giống nhưlốiđi vo, tiểuốcđ l một căn phng nhỏđơn sơtựa vo vch ni, một lốiđi trải gạch xanh dẫn
(单词翻译:双击或拖选)
 Cũng ging nhưlđi vào, tiđó là mt căn phòng nhđơn sơta vào vách núi, mt lđi tri gch xanh dn thng vào ca phòng, hai bên đường cmc um tùm, nhìn có vnhưkhông được ai chăm sóc, nhiu nơi mđầy cdi.

Chcó mđiu khác so vi phía ngoài, trên ca phòng có treo mt tm rèm màu đen khá dày, ngoài cđó ra, căn phòng này không có ca ra vào nào khác.

QuLnhìn tiđơn sơ, ging nhưbao tic thường thy khác, chng bng khô li, hai tay bng tnhiên nm cht. Hn nhìn PhHong Thượng Nhân, chthy trên mt PhHong Thượng Nhân hin lên mt thn thái vô cùng phc tp, nhưnui tiếc, nhưđau kh, khó diđạt thành li, mà chính hn cũng đang trong tâm trng nhưvy, nhìn nhưthôi miên vào con đường dđến tic kia.

Không gian nhưchìm trong tĩnh lng, không ai ct tiếng, chcó tiếng côn trùng đâu đó trong bi cct lên nhưkêu khóc điu gì.

Mãi sau, PhHong Thượng Nhân thdài, nói: "Chúng ta vào thôi".

Các cơtht trên mt QuLgit git, y đáp kh: "Được".

PhHong Thượng Nhân bước chm chm vphía trước, gt rèm, đẩy cánh ca, mtoang ca tic.

Tiếng bn lkêu ct kt vang lên, nng nvà thê lương. Không biếđã bao lâu không ai mcánh ca này ra.

Mt lung gió lnh bt ngttrong ùa ra, khiến cho ktu hành đã lâu nhưQuLđang đứng ca lu cũng không thcưỡng li cơn rùng mình. Căn phòng nhxíu này dường nhưlà nơi lnh nht thiên địa.

QuLđang nhíu mày do dthì nghe tiếng PhHong Thượng Nhân tsau rèm vng ra: "Tiu thí chvào đây mau".

QuLhít mt hơi sâu, vươn vai lđầu, ri vươn tay kéo rèm ca, bước vào bên trong.

Rèm ca tthxung, tiếng ko kt thê lương ct lên ri ttkhép li.

Bu không khí yên tĩnh li bao trùm lên căn phòng nh. Mt bóng người nhưtrong mng tttiếđến, mt hướng vcăn phòng, không bao gicó hoa n, ming lm nhm kính pht, cúi lưng vái, mđầy vtôn kính trang nghiêm.

Màn hxung, ca gcũng khép li, vì không có ca snên trong phòng chthy mt màu tđen.

Mt lung gió lnh bng trào ra, ta nhưcó hàng ngàn mũi kim bng đá châm vào da tht. QuLtrong giây phút rùng mình liên tc, nhưng y vn không phi là người thường, chcn vn chân pháp điu khí là khí huyết lưu thông trli. Lung gió lnh dù không xâm nhđược vào cơth, nhưng cchâm vào người lnh but, qukhó có thchđựng được.

Gian tic này còn lnh hơn cgió băng Bc Cc.

QuLtrong lòng vô cùng kinh ngc, đang lúc kinh ngc chnghe thy PhHong Thượng Nhân thp ging: "Sưđệ, chúng ta đến tìm sưđệđây, người này chính là người mà sưđệhng mong gp bao lâu nay!".

Ging PhHong Thượng Nhân trđục mà chđầy tình cm khác thường, khí lnh trong phòng đột nhiên lnh thêm vài phn, lnh đến máu trong người nhưđông cng li.

Sau đó, bng nhiên trong phòng có mt lung sáng trng ánh bc ttsáng lên, chiếu sáng tphía trước PhHong Thượng Nhân và QuLđến tn cui phòng.

Lung ánh sáng chiếu sáng trng nhưtuyết, vi nhng di sáng lóng lánh tuyđẹp, kèm theo là nhng tia sáng màu bc vin xung quanh, hoà thành mt, tng chùm lp lánh lp lánh nđuôi nhau phát sáng, mt hi lâu mi nhìn ra là mt bàn tròn ln chng khong mt tc.

Ánh sáng du dàng, trng nhưtuyết, tia sáng phát ra cao không đến mt tc, cui nhưcó hình hoa tuyết, li nhy nhót ging nhưnhng con đom dóm lp lánh, đẹp ta trong mơ.

Nhng tia sáng đó dn dn hoà li làm mt, QuLvà PhHong Thượng Nhân chthy mt tiếng sáo nhnhàng ni lên, nghe rt vui tai, lung ánh sáng lan rng làm ccăn phòng bng sáng.

Trong giây lát kỳ diđó, PhHong Thượng Nhân thm nim pht, trong khi QuLchcm thy máu trong ngườđông cng li, không thy mt hơm nào, đến ni tim cũng nhưngng đập, dường nhưtoàn bcơthchếđứng không vđộng trong giây phút đó.

đứng ngay đơgia phòng nhưmt ct nướđông cng, nhìn nhưthôi miên vào lung sáng trước mt, trong đầu không nghĩđến bt cđiu gì khác ngoài hai ch: PhTrí.

U quang nhưtuyết, xán ln lưu chuyn, tmt vòng tròn màu trng thun khiết nhưngc tora, đồng thi xua đi làn khí lnh trong phòng. Bên trên vòng tròn phát sáng có mt người ngi xếp bng tròn, ngườđã làm thay đổi ccuđời Trương Tiu Phàm năm xưa, người mà QuLngày nay luôn khc ct ghi tâm: PhTrí!

Nhìn tphía xa trông din mo PhTrí vn nhưđang sng, mc dù da mt trng xanh xao tái nht, không thy mt lung sinh khí nào, nhưng nhìn kthì không thy khó héo nhưngười chết, thm chí trông vn ging ht Lão Hoà Thượng tbi trong tâm trí ca Trương Tiu Phàm năm nào, không chút thay đổi, duy chcó thêm nhiu nét u uđau khcha trong thn sc lão.

Khuôn mt vn y nhưxưa, chcó phn cơthlà thay đổi.

Không hiu ti sao cơthca PhTrí thu nhhơn na so vi trước kia, cũng chính vì vy mà Lão có thtotrên chiếc bàn ngc trng lnh đó, khó lnh trong phòng đủlàm chết người, mà không thy bt ctng băng nào xếp trong phòng, phn ln ngun gc ca khí lnh là tchiếc bàn ngc dthường đó. Thân thca lão hoà thượng có thgiđược lâu đến vy cũng là do công huyn bí ca dbo.

Chcó điu, QuLcũng không nghĩra đượđiđó, lão tăng tbi đang ngi trên ngc bàn kia rõ ràng là hình nh y đã khc sâu trong tâm tưởng hơn mười năm ri không quên.

Là hn chăng?

Là ân chăng?

Đầu óc y bng không không đăng đăng, trong bng chc nhưvũbão cung phong, nhưsm sét bên tai, ân oán ln ln tràn dâng trong lòng.

Lão tăng kia chính là ngườđã cu mnh y, là người dy y chân pháp, đốđãi vi y nhưcon, nhưng cũng chính lão tăng nhìn bên ngoài đầy tbi kia cũng là ngườđã huhoi ccuđời y, khiến y ngày đêm đau kh, nhưđịa phthâm uyên.

Ân oán giao trnh ln ln vn chdin ra trong tâm khm y, không nggiây phút này cũng không kìm được trào dâng trên nét mt.

Trong giây phút tâm thn kích động, QuLđứng không vng, hoa mt chóng mt, đổngười sang bên cnh. Va lúc đó có mt bàn tay m áp vươn ti, đỡly y, mt lung khí quen thuc - chính là Đại Phm Bát Nhã Chân Pháp - tlòng bàn tay y truyn sang cho y vô cùng mãnh lit, khiến cho huyết khí đang kích động bình phc trli.

"A di đà pht, Tiu thí ch, ngươi không nên quá kích động, phi bo trng". Tiếng nói ca PhHong Thượng Nhân tbên cnh khvang lên.

QuLnhưbng tnh khi cơn mng, nghiến răng đứng thng người lên, tuy nhiên mt vn dán cht vào khuôn mt ca PhTrí.

PhHong Thượng Nhân đứng bên cnh, đăm chiêu nhìn QuL, dưới ánh sáng chp chn trong căn phòng, mt QuLtrông nhưca mt người xa l, không phi yêu nhân ma giáo vang tiếng trong thiên h, mà chlà mt kphàm nhân đang đau kh, ging nhưkthiếu niên bao năm vtrước.

Y hng ging, quay đầu nhìn PhTrí, ttđi lên phía trước, nhìn đăđăm vào khuôn mt PhTrí, khnói: "Sưđệ, di nguyn cui cùng ca ngươi, nay sưhuynh đã làm được, sưhuynh bt tài, năm xưa không dđược ngươi. Gieo gió gt bão, gây ti phđền ti. Ngươi năm xưa cũng luôn nói vy, mong ngươi sm thoát túc nghit, đầu thai vãng sanh. A di đà Pht!".

Y chp tay vái di thPhTrí mt vái rđứng thng ngườđi ra ngoài. Ra đến gn ca mi chm rãi nói: "Tiu thí ch, ta nghĩngươi cũng muđược mt mình li vi PhTrí sưđệ, ta đợi ngươtrước cng chùa, nếu có vic gì cđếđó tìm ta".

QuLkhông trli, hn nhưkhông nghe thđiu gì, trong mt hn chthy vtăng nhân PhTrí thôi.

PhHong thượng nhân hng ging, mca kéo rèm bước ra, căn phòng li chìm trong yên lng.

Đôi chân QuLttnhc lên, tng bước tng bước mt di chuyn vphía PhTrí.

Dường nhưđang vô cùng shãi, không biết nên làm gì. Đã bao năm qua y thng kh, hn thu tâm can, vy mà ti sao ginày, đầu óc y chcm thy bi thương vô tn.

Con ngườđó, ngi yên lng ngay đó, không có mt chút sinh khí nào, dù cho ni khđau hin trên nét mt, nhưng sao vn phng phđiu gì nhưmong đợi, nhưkhát vng.

QuLdn tiến gđến PhTrí nhìn trng trng, hai tay ttnm cht li, móng tay cm sâu vào da tht hi lâu ri cũng buông ra.

Người hn nhưmt hết trng lượng, không có chda, toàn thân bt lc, đổngười ngi bt xung đất, cngi bđộng trước PhTrí.

Ánh sáng trong phòng chiếu vào hai người nhưhai cái bóng bđộng.

Thi gian trong phòng nhưngưng li, lúc đảo ln, lúc chy xuôi. Chcó bóng hai người vn bđộng không dch chuyn.

Mt trái tim vđập, mt trái tim đã tch tĩnh.

"Kính koong king koong".

Li mt hi chuông vang lên, âm thanh vang di khp mi nơi trên núi Tu Di, trm bng vang xa, thc tnh mi gic mng, đồng thi cũng khiến con người trong cõi trn thếthoát khi nhng dưvca trn thế.

Trên dnh Tu Di Sơn, bên ngoài trai phòng chùa Tiu Thin vang lên tiếng gõ ca. PhHong Thượng Nhân nhíu mày, hơi lđầu, hng ging hi: "Là Pháp Tướng phi không! Vào đi".

Dt lđã thy Pháp Tướng bước vào, tiến vphía PhHong ly mt ly, trên mt lrõ ưu tư: "Sưphđã mt ngày mđêm ri vn chưa thy Trương thí chđi ra".

PhHong Thượng Nhân lđầu nói: "Túc thếnghit duyên, nht thếtình cu, viđó cũng dhiu thôi".

Pháp Tướng chp tay, thp ging đáp: "Sưphnói phi". Ri cht nhíu mày hi PhHong Thượng Nhân: "Sưphđệtlo rng trong phòng có Ngc Băng Bàn đểbo vthi thsưthúc PhTrí không bhu, nhưng khí lnh đó rt có hi vi người thường. Hơn na Trương thí chvết thương mi lành, tâm trí lđang kích động, nếu có bgì thì chúng ta sao thc hiđược li dn ca PhTrí sưthúc?".

PhHong Thượng Nhân điđạm nói: "Không sao, hôm qua ta đã dùng Đại Phm Ban Nhược cha tâm mch cho y, hơn na y vn người tu hành đã lâu, khí lnh tuy độc nhưng vi y không có gì đáng ngi".

Pháp Tướng nghe xong bèn yên, chp tay ly nói: "Ra là vy, đệtyên tâm ri".

PhHong Thượng Nhân gđầu, đưa mt nhìn Pháp Tường nói: "Ngươi qurt quan tâm đến Trương thí ch, không chvì thc hin li dn trước lúc lâm chung ca PhTrí mà chính ngươi cũng rt thương hn lm".

Pháp Tướng cười khtrli: "Sưphtunhãn, quđúng nhưvy".

Li nói ca PhHong làm Pháp Tướng nhđến chuyđã qua, thdài nói: "Qulà không giu sưphđược. Tngày đệtgp Trương thí chđến nay đã 10 năm vùn vt trôi qua. Mười năy, đệttu hành theo pht, vđời người thì nhưanh nhân hành l, không phi tri qua sóng gió, không my biếđổi. Chcó Trương thí ch, ngm cđời y tri qua phong ba bão táp, đại bi đại kh, ân oán tình cu, mi ni khtrong thiên hy cũng đều tri qua".

PhHong Thượng Nhân thoáng thay đổi nét mt, chp tay niêm kinh pht.

Pháp Tướng li nói: "Đệtthao thc nghĩvTrương thí chsuđêm, nghĩnếu mình địa vca Trương thí ch, tưởng tượng mình phi chu mi ni khđó. Đáng tiếđệtnghiên cđạo Pht chưđủuyên thâm, mi nghĩmà đã shãi. Pht dy da tht con người chng qua cũng chnhưcát bi, chcó nhân tâm là tn to, điu quan trng là phi thc ngđượđiu này. Mi ln niđếđây, nghĩđến Trương thí chcđời lđận, nhưgiđây đang chng chi vi khđau, đệtquvô cùng kính phc".

Nói đếđó đột nhiên biến sc, quỳ sp xung trước mt PhHong Thượng Nhân.

PhHong Thượng Nhân ngc nhiên hi: "Ngươi làm vy nghĩa là sao?".

Pháp Tướng khn thiết nói: "Sưphti thượng tha li, đệttu hành chưa lâu, không thông hiu pht pháp, thy Trương thí chphi chu khđau qukhông nhn tâm. Thnh cu sưphđại thn thông khai ân, dùng pháp lc vô biên cu vt y, dùng tbi cm hoá ma tính, đưa y thoát khi bkhĐại công đức này va hp vi ý tri, va yên lòng PhTrí sưthúc. Sưphtbi!".

Dt li li gp lưng quỳ ly sưphba ly.

PhHong Thượng Nhân lđầu thdài: "Kngu di! Li ngươi nói va phm sân gii, không phi người tu hành không cu vt y, mà bi y bao phen gian nan, cđời lđận, đến ngày hôm nay tâm y cũng đã trnên cng rn nhưđá si. Hơn na Phtâm người, chúng sang đều có cơduyên vào ca pht, nhưng tương lai nhân nhp khhi, hay được cc lđều do tâm mà ra, ta không thcưỡng ép y được".

Pháp Tướng ttđứng dy, chp tay ly, trên mt không khi có nét tht vng, nhưng vn khđáp: "Đệtđã hiu".

PhHong trm ngâm trong giây lát, ri ct li nói: "Hay ngươđi ra phía sau phòng nhìn y xem sao, ta chc không có chuyn gì, nhưng sc y đã yếu mà mt ngày đêm không ăn ung cũng không tt".

Pháp Tướng nghe li, định thn rđi ra khi phòng. Y mca phòng đột nhiên thy mt ngườđang đứng, phía sau lưng hn mt trđang ti, nét mt hđầy âm khí, thot nhìn không rõ din mo ra sao.

Pháp Tướng git mình lùi li vài bước mi nhìn ra ngườđó chính là QuL. Y đã đứng bên ngoài ca phòng tlúc nào, bđộng. Qua mt ngày mđêm, trông hn không tra vmt mi, nhưng mđỏvn nhưthcđêm chưa hchp mt.

Nhn ra Pháp Tướng, môi hn khđộng đậy, chm chp gđầu chào Pháp Tướng. Pháp Tướng chp tay ly chào, QuLchm chp tiến vào, đứng trước mt PhHong.

PhHong Thượng Nhân ngi nhưhôm trước, thin sàng phía trước giường, tay cm tràng ht, không ngng ln ht. Thy QuLđịnh nói li thôi, cũng không ngc nhiên, điđạm bo Pháp Tướng: "Đem ghếcho Trương thí ch, ngươi cũng ngi xung đây!"

Pháp Tướng vâng d, bê ghếcho QuLngi ri cũng ngi xung bên cnh.

PhHong Thượng Nhân trm ngâm trong giây phút ri nói: "Ngươi có điu gì chi?".

Ánh mt QuLvô hn bđịnh, dường nhưtâm trí hđến givn chưa bình phc, mãi sau mi thy hđáp thm: "Ti sao Thiên Âm Tcác người li cu ta?".

PhHong Thượng Nhân chp tay đáp: "Mi vic có quđều có nhân, thí chgp hon nn ngày hôm nay là do PhTrí chùa chúng ta ngày xưa gây nên, Thiên Âm Tbi vy càng không thkhông ra tay cu giúp".

QuLhít mt hơi hi: "Các người làm nhưvy mà không sThanh Vân Môn trmt vi các ngươi sao?".

PhHong Thượng Nhân cườđáp: "S".

QuLnghe trli rt thđó kinh ngc nói: "Vy sao ngươi vn?".

PhHong Thượng Nhân lđầu nói: "Thiên Âm Tvà Thanh Vân Môn xưa nay giao ho, Lch Đại TSưcũng dy không được tuỳ tin phá hu. Vy nên ta đã ra lnh cho người ca ta mc áo đen kín người, cướp ngươi vđây mà không đểli du vết gì".

QuLcười nht: "Thanh Vân Môn cao thnhiu nhưmây, chng may các ngươđểlthì sao?".

PhHong Thượng Nhân đàm đạo: "Ta mun giu mi du vết là đểhai phái không bt hoà, không mun người hai phái chính giáo bt ho, cc chng đã phi dùng hsách đó. Nhưng nếu skhông nhưý thì cũng đành chu. Cđược Trương thí chthì hai phái không còn giao ho cũng đành".

QuLtrng trng nhìn PhHong Thượng Nhân, trm hi: "Ti sao các người li phi bng mi giá cu ta?".

Ln này đến PhHong Thượng Nhân đắm nhìn trong suy tư, QuLcũng không gng hi, chtrng trng nhìn.

Mt lúc lâu sau, PhHong Thượng Nhân đắm chìm trong suy tư, QuLcũng không gng hi, chtrng trng nhìn.

Mt lúc lâu sau, PhHong Thượng Nhân thdài đáp: "Ngươi có mun biết vic xy ra tlúc PhTrí sưđệsp mt, vt vã tìm được vThiên Âm Tcho đến lúc sưđệqua đời?".

Không hiu ti sao ging hn cht trnên khàn khàn.

 

顶一下
(0)
0%
踩一下
(0)
0%

热门TAG:


------分隔线----------------------------
栏目列表