Chương 8 – 1
Nguyệt Sa Anh đầu đội vòng hoa, gấu váy xanh lục nhạt khẽ bay trong gió, nụ cười bên khóe môi trong sáng và dịu dàng, như nữ thần mùa xuân trong khu rừng sâu thẳm.
Những ngón tay ngọc ngà của cô khẽ khàng lướn qua đôi môi của Hạ Dạ Huân, dịu dàng như mộng, mang theo tình cảm tràn đầy; cô khẽ dựa vào lòng anh, sóng mắt ngập dâng tình cảm, khẽ nhướn chân lên, e thẹn chờ đợi nụ hôn tràn đầy tình yêu của anh…
Tất cả những ánh đèn, máy quay phim đều hướng về phía anh và cô…
Chờ đợi…
Cánh phóng viên nín thở…
Chờ đợi…
Nụ hôn dâng hiến đầu tiên trước ống kính của Hạ Dạ Huân!
“Cắt…”
Đạo diễn MV Mục Thân khoát tay, gầm lên với Hạ Dạ Huân:
“Cảnh này là cảnh hôn! Đứng đực ra đó làm gì? Ôm lấy cô ấy! Hôn cô ấy!”
Quỷ thật, rõ ràng tâm trạng Hạ Dạ Huân mấy hôm nay xem ra rất tốt, mới đặc biệt sắp xếp cảnh hôn này, cứ tưởng nhân lúc cậu ta thấy vui vẻ có lẽ sẽ đồng ý, không ngờ vẫn chỉ một kết quả.
Hạ Dạ Huân gỡ thoát ra khỏi đôi tay đang ôm lấy anh của Nguyệt Sa Anh:
“Trong kịch bản gốc không có cảnh hôn nhau.”
Nếu mà có thì anh đã không đến. Chưa từng quay những MV có cảnh thân mật hoặc hở hang là nguyên tắc nhất quán của anh.
Mục Thân bất lực:
“Hạ Dạ Huân, cậu có thể thay đổi một chút được không? Nếu trong MV này có thêm cảnh cậu và Nguyệt Sa Anh hôn nhau, nhất định là sẽ bán đắt như tôm tươi!”
Hạ Dạ Huân trả lời:
“Trước kia không có cũng bán rất tốt!”
Một câu thôi đã khiến Mục Thân ú ớ.
Quả vậy, tất cả những album của cậu ta đều sạch sẽ trong sáng, nhưng số lượng tiêu thụ lẫn mức độ được hâm mộ đều rất “hot”. Mục Thân thấy rằng Hạ Dạ Huân nổi tiếng chóng mặt và duy trì được lâu như vậy trong ngành giải trí đúng là một kỳ tích, có điều, cũng chỉ có mình cậu ta là kỳ tích thôi.
“Xin ông hãy sửa lại kịch bản quay MV.” Dù gì, Mục Thân cũng là một đạo diễn mà anh tương đối kính trọng, hiếm khi đề nghị quay những MV “phù hợp với nhu cầu của thị trường”.
Mục Thân thở dài.
Thái độ khiêm nhường từ chối của Hạ Dạ Huân thế này đã là hiếm có rồi. Thôi bỏ đi, có kiên trì nữa cũng vô dụng thôi. Ông khoát khoát tay, gọi phó đạo diễn đến để bàn bạc sửa lại kịch bản.
Trong một góc yên tĩnh.
Nguyệt Sa Anh cắn chặt môi bước lại gần Hạ Dạ Huân:
“Tại sao anh lại làm thế?”
Hạ Dạ Huân ngồi trên ghế dài nghỉ ngơi, không nói gì.
“Anh biết rõ lần này là cơ hội rất quan trọng với em mà.” Hôn Hạ Dạ Huân trước ống kính, một scandal tốt biết bao, cô sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của toàn thế giới. Nếu có thể nắm bắt được thì sẽ lên như diều gặp gió, nổi tiếng càng thêm nổi tiếng.
“Không liên quan đến tôi.” Giọng anh lạnh băng.
Nguyệt Sa Anh giậm chân:
“Anh biết rõ tâm ý của người ta, sao lại không liên quan đến anh được?” Một mỹ nữ thuần khiết tươi trẻ như cô đây, có bao nhiêu người phải thèm thuồng mơ ước, anh nhất định cũng có hứng thú với cô, chỉ là ngại ngùng không nói ra mà thôi. Về điểm này thì cô rất tự tin.
Hạ Dạ Huân đứng dậy.
Cô ta cứ quấn lấy không chịu đi, thế thì anh bỏ đi vậy. Thời gian nghỉ ngơi quý báu, không muốn bị cô ta làm lãng phí chút nào.
Nguyệt Sa Anh túm lấy anh, nũng nịu:
“Huân…”