- Có lẽ vậy.
- à thì ra Carreen không chịu?
- Tôi thưa bao giờ ngỏ ý với cô ấy.
- ồ Will, anh điên quá. Cứ hỏi nó đi. Nó hơn con Suellen nhiều!
- Scarlett, cô không biết chuyện gì đã xảy ra ở Tara, mấy tháng sau này cô không chú ý tới chúng tôi nhiều.
- Không chú ý? Vậy anh tưởng tôi làm gì ở Atlanta? Đi dạo và khiêu vũ à? Bộ tôi không gởi tiền về mỗi tháng sao? Bộ tôi đã không trả thuế không sửa sang mái nhà, không mua cày và lo cho Tara sao? Tôi...
Will bình tĩnh ngắt lời:
- Cô đừng nổi máu Ireland lên. Nếu có người nào biết rõ việc làm của cô thì gười đó chính là tôi, cô đã làm lụng gấp đôi đàn ông.
Hơi nguôi giận, Scarlett hỏi:
- Vậy anh muốn nói gì?
Phải, cô đã lo sửa sang lại mái nhà và cung cấp thực phẩm cho chúng tôi, tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng cô không để ý tới nhưng gì nằm trong đầu mọi người ở Tara. Tôi không trách cô đâu, tính của cô là vậy. Cô không thèm để ý người khác đang nghĩ gì. Nhưng cái mà tôi muốn nói với cô là thế này, tôi không hỏi cưới Carreen vì tôi biết có hỏi cũng vô ích. Cô ấy coi tôi như anh và là người hay tâm sự với tôi hơn bất cứ ai khác. Nhưng Carreen không bao giờ quên được cái chết của người yêu. Bây giờ tôi có thể nói chắc với cô là Carreen định vào tu viện Charleston.
- Anh giỡn à?
- Tôi biết cô không tin và tôi chỉ yêu cầu cô một điều thôi.
- Scarlett. Đừng gây gổ với Carreen, hoặc ngăn cản hay chế nhạo chuyện này. Hãy để Carreen đi, đó là ước muốn của cô ấy. Carreen đã đau khổ làm rồi.
- Nhưng , trời đất ơi! Thiếu gì người cũng đau khổ như nó mà họ có đâm đầu vào tu viện đâu. Như tôi chẳng hạn. Tôi cũng bị góa chồng.
- Nhưng cô không đau đớn.
Will bình tĩnh trả lời rồi lượm một cọng rơm trong lòng xe cho vào miệng nhai. Nhận xét của Will làm Scarlett nghẹn lời, bao giờ cũng vậy, mỗi khi nghe nói sự thật, dù đó là một sự thật phũ phàng, lương tâm cũng bắt nàng phải nhìn nhận đó là sự thật. Nàng im lặng một lúc lâu cố làm quen với ý nghĩ Carreen sẽ là
một nữ tu.
- Hãy hứa là cô sẽ không rầy rà Carreen.
- Được, tôi hứa.
Scarlett nhìn Will với một niềm thông cảm mới pha lẫn chút ngạc nhiên. Will thương Careeen nhưng khi biết cô có ý định đi tu, y vẫn che chở và cố giúp cho Carreen được thoải mái đi. Rồi bây giờ y lại muốn cưới Suellen.
- Được, có phải tất cả chuyện này là do Suellen không? Anh đâu có yêu nó?
- Có, nhưng chỉ một phần nào thôi.
Will lấy cọng rơm ngắm nghía ra chiều thú vị:
- Suellen không đến đỗi tệ như cô tưởng, Scarlett. Tôi thấy chúng tôi có thể hòa hợp với nhau. Suellen chỉ có một mối lo duy nhất là vấn đề chồng con. Bất cứ người phụ nữ nào cũng vậy.
Chiếc xe tiếp tục lắc