người đàn bà vừa nói chuyện vừa gặt và đập quần áo. Trên bờ ao chẳng có
một bóng người, còn cái cầu ao thì đã rơi ra khỏi bờ, chìm xuống nước một
nửa và trôi ra giữa ao. Công tước Andrey đến gần ngôi nhà của người canh
cổng. Cạnh cái cổng bằng đá chẳng thấy ai, cánh cổng cũng chẳng đóng.
Trên những lối đi trong vườn cỏ đã mọc xanh rì, mấy con bê và mấy con
ngựa đi rông trong khu vườn kiểu Anh. Công tước Andrey đến khu vườn ủ
cây: những miếng kính đã vỡ, những cây con trong các thùng, cây thì đã đổ,
cây thì đã khô héo. Chàng gọi Tarax, người làm vườn. Chẳng thấy ai thưa.
Chàng vòng qua nhà ủ cây đi đến khoảng sân nề thì thấy dãy hàng đào bằng
gỗ chạm đã bị phá huỷ hết, và cả trái lẫn cành cây trong vườn đều bị vặt trụt.Một người nông dân già (công tước Andrey lúc nhỏ thường thấy ông ta ngồi
bên cổng) ngồi trên cái ghế dài sơn xanh đang tết một chiếc giày sợi.
Ông ta điếc nên không nghe bước chân của công tước Andrey đến gần.
Ông ta ngồi trên chiếc ghế dài trước kia lão công tước ngồi, bên cạnh có mấy
ống sợi gai treo trên cành một mộc lan khô và gãy