cho viên trưởng thôn trang sửa soạn xe để chở hành lý cho công tước tiểu
thư, thì vào buổi sáng dân làng đã họp lại và quyết định không chịu đi, để
chờ xem đã. Trong khi đó thì thời gian không nán đợi ai hết. Ngày mười lăm
tháng Tám hôm lão công tước chết, viên đô thống quý tộc khẩn khoản yêu
cầu tiểu thư Maria nội ngày hôm ấy phải đi ngay vì tình hình đã nguy cấp
lắm rồi ông ta bảo là sau ngày mười sáu thì ông ta không chịu trách nhiệm về
việc gì hết. Ông ta ra về tối hôm ấy và hẹn đến ngày hôm ấy đến dự lễ an
táng công tước. Nhưng rồi ông ta không đến vì được tin quân Pháp tiến bất
ngờ, ông ta chỉ kịp đem gia đình và những vật quý giá nhất chạy khỏi điềntrang.
Gần ba mươi năm nay, Bogutsarovo vẫn do viên trưởng thôn Dron cai
quản; lão công tước gọi hắn là Dronuska. Dron vốn thuộc cái hạng nông dân
chắc nịch cả về thể chất lẫn tinh thần, khi bắt đầu có tuổi thì để râu mọc xồm
xoàm, rồi cứ thế không hề thay đổi gì nữa cho đến sáu, bảy mươi, tóc không
bạc lấy một sợi, răng không rụng lấy một chiếc, đã sáu mươi tuổi mà lưng
vẫn thẳng và người văn khỏe chẳng khác hồi ba mươi.
Sau cuộc di cư đến những dòng sông nước nóng mà lão ta cũng tham gia
như mọi người, Dron được cử làm trưởng thôn và, từ hai mươi ba năm nay,
lão làm việc không thể chê trách vào đâu được.