mẫu thì Alpatyts cũng là một quản lý gương mẫu, và không phải vô cớ mà
lão được trông coi tất cả các điền trang của công tước từ hai mươi năm nay.Alpatyts có cái khiếu rất nhạy có thể dùng trực giác hiểu rõ ngay nhu cầu và
bản năng của những người tiếp xúc với lão và vì thế lão mới thành một quản
lý đắc lực.
Liếc nhìn Dron một cái, Alpatyts đã biết ngay là những câu trả lời của hắn
không phản ánh ý nghĩ của hắn, mà phản ánh tình hình tư tưởng chung của
thôn Bogutsarovo mà viên trưởng thôn đã chịu ảnh hưởng; nhưng đồng thời
Alpatyts cũng biết rằng Dron đã giàu lên và đã bị cả thôn ghét, nên phải lừng
khừng giữa đôi bên trang chủ và nông dân. Apatyts thấy rõ vẻ lưỡng lự ấy
trong khóe nhìn của Dron, lão cau mày bước tới, nói:
- Này nghe tao bảo đây, Dron! Đừng nói chuyện nhảm nhí nữa. Công
tước đại nhân Andrey Nikolais đã ra lệnh riêng cho ta là phải đưa cả làng đi,
không được bỏ sót lại một ai theo giặc; về việc ấy cũng đã có lệnh chỉ của Sa
hoàng. Thế thì đứa nào ở lại là quân phản bội Sa hoàng. Nghe chưa?
- Vâng, tôi nghe. - Dron đáp lại, mắt vẫn không ngước lên. Câu trả lời ấy
không làm cho Alpatyts vừa ý. - Vâng, tuỳ ý ngài. - Dron buồn rầu đáp.
Alpatyts rút bàn tay ra khỏi áo, nghiêm trang chỉ xuống đất chỗ Dron
đứng và nói:
- Này. Dron, bỏ cái lối ấy đi. Không những ta chỉ thấy rõ mồn một trong
bụng người mà ta còn nhìn rõ suốt xuống đất dưới chân người sâu tới ba ác-
sin
[205]
kia đấy