vào buồng làm việc cũ của công tước Andrey. Nàng gọi:
- Dunasa, bảo Alpatyts vào đây, hay là Dron, hay ai cũng được.
Nghe tiếng cô Burien nàng nói tiếp:
- Và bảo cô Amalya Karlova đừng vào phòng tôi.
Rồi nàng tự nhủ: “Đi! Phải đi ngay tức khắc! Tức khắc!”. Nàng hoảng sợ
khi nghĩ rằng mình có thể sa vào tay quân Pháp. “Nếu công tước Andrey biết
tin nàng bị quân Pháp bắt! Nếu công tước biết nàng con gái của công tước
Nikolai Andreyevich Bolkonxki, đi cầu xin tướng quân Ramo bảo hộ và
được hưởng những ân huệ của hắn!”. Ý nghĩ ấy làm nàng khiếp hãi, nàng đỏ
mặt tía lại, run bắn cả người lên vì cơn tức giận và lòng tự hào mà nàng chưa
hề có bao giờ