nghe trống ngực đập thình thịch rất nhanh. - Dron có cho tôi biết chiến tranh
đã làm cho bà con khánh kiệt. Đó là tai họa chung của chúng ta, tôi sẽ không
tiếc bất cứ cái vì để giúp đỡ bà con. Tôi đi vì ở đây rất nguy hiểm… và quân
địch đã đến gần… vì… tôi biếu bà con tất cả, tôi xin bà con lấy tất cả lúa mì,
để cho khỏi thiếu thốn. Còn nếu có người bảo tôi biếu bà con lúa mì để bà
con ở lại đây thì điều đó không đúng. Trái lại, tôi xin bà con mang hết của
cải theo mình và cùng đi đến ấp của chúng tôi ở gần Moskva ở đấy tôi nhân
hết trách nhiệm, tôi cam đoan rằng bà con sẽ chẳng phải thiếu thốn. Chúng
tôi sẽ cung cấp cho bà con nhà ở, bánh ăn - tiếng thở dài.
- Tôi làm thế không phải là tự ý tôi - nàng lại nói tiếp mà nhân danh cha
tôi vừa qua đời: sinh thời Người đối với bà con bao giờ cũng nhân hậu, nhân
danh anh tôi và cháu trai tôi nữa.
Nàng lại ngừng. Trong khi nàng im lặng, chẳng ai lên tiếng.
- Tai họa là tai họa chung, chúng ta chia đôi cho nhau tất cả. Tất cả những
gì của tôi là của bà con. - Nàng vừa nói vừa nhìn nhưng bộ mặt ở ngay phía
trước nàng.