lắm cậu ạ, nàng tên là Dunyasa… - Ilya đang nói, nhưng chợt trong thấy vẻ
mặt Roxtov liền im bặt. Chàng hiểu rằng vị anh hùng và người thủ trưởng
của chàng đang có một tâm trạng khác hẳn.
Roxtov lườm Ilya một cái, vẻ tức giận, không trả lời và đi nhanh về phía
làng.
- Được rồi ta sẽ cho chúng một mẻ, để chúng biết rõ ta là người thế nào. -
Chàng tự nhủ.
Theo chàng ra, Alpatyts phải xoạc cẳng bước thật dài để cho khỏi chạy,
nhưng vất vả lắm mới theo kịp chàng.
- Thưa ngài quyết định như thế nào ạ? - Khi đuổi kịp chàng, Alpatyts hỏi.
Roxtov dừng lại, nắm chặt hai bàn tay bước đến trước mặt Alpatyts, vẻ dữ
tợn.
- Quyết định à? Quyết định gì! Lão bợm già - chàng quát vào mặt lão -
Ngươi không thể mở mắt ra hay sao? Hả? Bọn thôn dân nổi loạn mà ngươi
không đẹp được à? Ngươi cũng là một tên phản chủ: Ta thừa biết bọn ngươi,
ta thì ta lột da tất… - Rồi dường như sợ lãng phí hết cơn thịnh nộ cần để
dành, chàng bỏ Alpatyts và đi nhanh về phía làng.