hạ và cũng vừa mới đến đây. Viên thượng tá phiêu kỵ quay sang hỏi một
trong hai sĩ quan phụ tá ăn mặc lịch sự, và viên này đáp lại với vẻ khinh
khỉnh mà bọn sĩ quan phụ tá của các vị tổng tư lệnh thường có khi nói
chuyện với các sĩ quan khác.
- Điện hạ à? Sắp về đấy, lát nữa. Ông cần hỏi việc gì?
Viên thượng tá mỉm cười sau chòm râu mép, đặt chân xuống đất giao
ngựa cho một người tuỳ phái rồi đến gần Bolkonxki khẽ gật đầu chào.
Bolkonxki dịch lại nhường chỗ cho ông ta. Hai người ngồi cạnh nhau.
- Ngài cũng chờ tổng tư lệnh à? - Viên thường tá hỏi - Nghe nói ai cần
gặp tướng quân cũng tiếp, thật đội ơn Chúa. Chứ với bọn ngốn xúc xích
[207]
thì thật là tai hại. Chẳng phái là vô cớ mà Yermolov xin được tấn phong làm
người Đức. Bây giờ thì may ra người Nga cũng có thể lên tiếng. Không thế
thì có quỷ sứ biết là họ đã làm những gì. Chúng mình chỉ toàn là rút lui, lúc
nào cũng rút lui. Ngài cũng ở chiến dịch về đây chứ?