- Me xừ ơi, chắc là nước xốt Nga đối với người Pháp hơi chua quá đấy
nhỉ… ghê cả răng.
Một viên thư lại nhăn nheo đứng cạnh Piotr nói khi người Pháp cất tiếng
khóc. Viên thư lại đưa mắt nhìn quanh, hẳn là đang chờ đợi người ta tán
thưởng câu nói đùa của mình. Có mấy người cười ha hả, còn những người
khác vẫn lộ vẻ sợ hãi nhìn người hành hình bấy giờ đang cởi áo phạm nhân
thứ hai.
Piotr thở phì phì, nhăn mặt và quay phắt đi, trở về xe, mồm không ngớt
lẩm bẩm cho đến khi ngồi vào xe. Dọc đường chàng giật mình mấy lần và
buột mồm kêu to đến nỗi người đánh xe hỏi chàng:
- Ngài dạy sao ạ?
- Anh đánh xe đi đâu? - Piotr quát người xà ích bấy giờ đang cho xe đi về
phía Lubianka.