cái gì cũng biết, việc gì cũng làm được, khắp Moskva không ai là không biết
bác ta, rằng đêm nay chàng sẽ đi Mozaisk để nhập ngũ và bảo mấy con ngựa
của chàng đến đấy. Tất cả những việc ấy không thể nào làm ngay trong ngày
hôm nay, cho nên theo ý bác Yevtaifaevich, Piotr phải hoãn việc lên đường
đến hôm sau để có đủ thì giờ cho ngựa đến chực sẵn ở các trạm dọc đường.
Ngày 24 trời trở lại quang đãng sau những ngày mưa gió, và ăn xong bữa
trưa, Piotr lên xe rời khỏi Moskva. Đến đêm, trong khi thay ngựa ở
Perkhuskovo, Piotr được biết rằng tối hôm ấy vừa có một trận đánh lớn diễn
ra. Họ kể lại rằng ở đây, làng Perkhuskovo đất rung lên vì tiếng súng nổ. Khi
Piotr hỏi bên nào thắng thì chẳng có ai trả lời được cả. (Đó là trận ngày hai
mươi bốn ở Sevardino).
Đến tảng sáng Piotr đã gần đến Mozaisk.
Bao nhiêu nhà cửa ở Mozaisk đều có quân đội đóng, và ở ngôi quán
người giám mã và người xà ích của Piotr ta đón chàng, bao nhiêu phòng đều
bị các sĩ quan thuê hết rồi.