cau mày bám lấy thành xe, người cứ chồm lên và va vào nhau ở trong xe.
Hầu hết đều nhìn cái mũ trắng và bộ thường phục màu xanh lá cây của Piotr
với vẻ tò mò ngây thơ của trẻ con.
Người đánh xe của Piotr giận dữ quát những người đánh xe trở thương
binh bảo họ đẹp ra một bên. Một đoàn kỵ binh ở trên đồi xuống, vừa đi vừa
hát, chẳng bao lâu đã đến gần xe của Piotr và làm cho con đường tắc nghẽn.
Piotr dừng lại nép mình vào phía mé đường đào lõm vào trong sườn đồi. Vì
sườn dốc đứng, ánh nắng không thể chiếu vào con đường lõm sâu xuống;
nên ở đấy lạnh và ẩm ướt. Trên đầu Piotr là buổi sáng tháng tám rực rỡ và
tiếng chuông nhà thờ ngân nga vui vẻ. Một chiếc xe chở thương binh dừng
lại ở bên đường, sát chỗ Piotr đứng. Người đánh xe đi giày bằng thứ vỏ cây
thớ hổn hển chạy đến chiếc xe của mình, chèn một hòn đá dưới chiếc bánh
sau không có dai sắt và bắt đầu sửa lại đây thăng trên mình con ngựa nhỏ bé.